ZzhoanghungzZ
Verified
3 đứa trẻ thơ thiếu ăn, quấy khóc và không thể hiểu được nỗi đau bệnh tình của cha chúng. Trong tương lai không xa, có thể chúng sẽ phải sớm đối mặt với nỗi đau lớn trong cuộc đời bởi căn bệnh ung thư trực tràng mà anh Thủy mắc phải đã không thể chạy chữa.
Vào cuối giai đoạn phát bệnh, những người mắc ung thư thường rất đau đớn. Họ dần không ăn uống được, sức khỏe suy kiệt, gầy chỉ còn da bọc xương... và phải sống nhờ morphin (một loại thuốc giảm đau chuyên biệt).
Ung thư - căn bệnh gần như không có thuốc chạy chữa ấy - có lẽ bao lâu nay vẫn luôn là một ác mộng khủng khiếp cho bất cứ ai mắc phải. Thế nhưng khi tuổi đời ai đó còn quá trẻ, khi họ vẫn còn đang gánh trên vai biết bao trách nhiệm bởi phía sau là những đứa con thơ dại, là người vợ yếu mềm cùng khoản tiền vay nợ khổng lồ... thì có lẽ, căn bệnh ấy còn đáng sợ hơn rất nhiều lần.
Và, anh Thủy (Nguyễn Viết Thủy, 36 tuổi, Mộc Giáo Hoàn, Vân Côn, Hoài Đức, Hà Nội) chính là người không may vướng phải tất cả những nỗi đau đớn tưởng như là tột cùng ấy.
Ác mộng mang tên ung thư
Hơn một năm trước, trong một lần đi làm, anh Thủy bất ngờ bị đau bụng dữ dội. Gia đình đưa anh đi khám và phát hiện có một khối u ở gan. "Khi đó, các bác sỹ nói là u lành nên đã tiến hành mổ để cắt bỏ", chị Nguyễn Thị Hạnh (35 tuổi, vợ anh Thủy) nói.
Bụng anh Thủy to lên nhanh chóng vì các khối u phát triển nhanh.
Anh Thủy trở về nhà nghỉ ngơi và một thời gian sau đi làm lại bình thường. Cuộc sống cứ thế êm đềm trôi qua được khoảng 6 tháng. Thế nhưng... rồi ngày định mệnh ấy cũng đến. Trong một lần đau bụng tới ngất xỉu, anh Thủy tái khám và lần này, các bác sỹ kết luận anh bị ung thư trực tràng giai đoạn cuối.
Anh Thủy cho biết, anh cảm thấy rất ấm lòng khi nhận được sự giúp đỡ từ nhiều người họ hàng và các nhà hảo tâm.
"Giây phút biết mình bị ung thư, tôi khủng hoảng ghê lắm. Căn bệnh ấy, trong giấc mơ tôi cũng không nghĩ là nó sẽ ập tới với mình".
Điều đáng buồn là sức khỏe của anh Thủy quá yếu. Các bác sỹ nói, anh không thể tiến hành xạ trị và hóa chất vì cơ thể không chịu nổi tác động mạnh mẽ của các phương pháp này. Chán nản, anh xin được xuất viện và suốt 4 tháng qua chỉ còn biết nằm ở nhà sống dựa vào morphin.
Anh Thủy nói ngay từ lần đi khám lại, các bác sỹ nói khối u ở trực tràng đã sưng to, chèn ép lên các cơ quan và di căn sang nhiều nơi.
Chị Hạnh kể, sức khỏe của anh hiện giờ rất yếu. Mọi sinh hoạt cá nhân phải phụ thuộc vào người khác. Hàng đêm, anh đều kêu khóc vì các khối u phát tác, cơ thể co giật mạnh, từng thớ thịt như chìm vào đau đớn tột cùng.
"Tôi nghĩ rồi ai cũng sẽ phải chết. Tôi không sợ chết nhưng tôi thấy tiếc cuộc sống này, thấy lo cho các con và vợ... Nhưng những nỗi lo ấy, giờ cũng đành phải dấu đi. Điều duy nhất tôi có thể cố gắng là vượt qua được đau đớn thể xác, ít nhất là chịu đựng được đến qua Tết Nguyên đán...", anh Thủy nói trong nước mắt. "Tôi không muốn vợ con phải mất Tết".
Gánh nặng 3 con thơ dại và khoản tiền vay nợ khổng lồ
Anh Thủy nói, nếu phải rời xa thế giới này thì điều anh trăn trở nhất chính là tương lai của các con. Anh có 3 cậu con trai. Nguyễn Viết Hòa (14 tuổi) là anh cả. Người em trai gần kề tên Nguyễn Viết Hà, năm nay mới 11 tuổi và con trai út là Nguyễn Viết Hoàng Nhật vừa tròn 2 tuổi.
Chị Hạnh kể rằng anh rất thương các con. Lúc biết mình sắp không đi lại được, anh đã dẫn cả nhà đi chụp một bức ảnh kỉ niệm vì sợ là, chẳng bao giờ có cơ hội nữa.
"Lúc bị ốm quá nặng rồi, tôi mới hiểu là sức khỏe đáng quý biết nhường nào. Giá mà có một phép màu nào giúp tôi sống lâu hơn, để nuôi Hoàng Nhật và các anh nó không lớn... như thế có tham lam quá không?"
Hai người con trai lớn đã phần nào hiểu về hoàn cảnh gia đình còn lại bé Hoàng Nhật vẫn rất thơ ngây. Em liên tục đòi được bố bế... nhưng điều ấy, giờ đây đã là việc ngoài khả năng của anh Thủy.
Chị Hạnh cho biết, để chạy chữa cho anh, gia đình chị đã vay tổng cộng 190 triệu đồng từ ngân hàng và bán đi hầu hết gia sản. "Anh ấy đã mổ hai lần để trị bệnh ung thư, đã dùng rất nhiều thuốc nam, bắc và cũng có một khoảng thời gian xạ trị, hóa chất. Gia đình đã cố hết sức, bao nhiêu tiền đã đổ vào đó nhưng lại "mất cả chỉ lẫn chài".
Gánh nặng chăm sóc các con và chồng đau ốm giờ đây, dồn hết lên đôi vai chị Thủy.
3 người con của anh chị còn quá bé...
Đối với người khác, khoản tiền gần 200 triệu có thể là không quá lớn. Thế nhưng, với một gia đình thuần nông, trách nhiệm lao động kiếm tiền giờ đây dồn hết lên vai một người phụ nữ yếu mềm thì có lẽ, con số ấy quả là quá lớn.
Theo lời chị Hạnh, vợ chồng chị đều làm nông nghiệp, thu nhập vốn đã chẳng đáng là bao. Từ ngày chồng chị bị bệnh, bao nhiêu tiền của đều dồn vào việc chạy chữa, ba mẹ con chị, tiền ăn còn không đủ. "Nhà nghèo, tôi lao động nhiều nên không có đủ sữa cho con út bú. Bé Nhật ăn cơm từ rất sớm và thậm chí bây giờ cũng không đủ no, quấy khóc liên tục".
Chị Hạnh nói, dù đang phải gánh trên vai một chốc 3 con nhỏ và một món nợ chồng chất nhưng tất cả không đáng sợ bằng án tử đang treo trên đầu chồng. "Còn anh ấy, tôi ít ra còn chỗ dựa tinh thần. Mất anh, tôi cũng không biết ngày sau sẽ đi về đâu".
http://kenh14.vn/xa-hoi/3-dua-tre-s...-ung-thu-giai-doan-cuoi-20160205213820926.chn
mình không có tiền nên chỉ ủng hộ được 1 cái thẻ nạp cho gd rất mong các bạn dúp đỡ
Vào cuối giai đoạn phát bệnh, những người mắc ung thư thường rất đau đớn. Họ dần không ăn uống được, sức khỏe suy kiệt, gầy chỉ còn da bọc xương... và phải sống nhờ morphin (một loại thuốc giảm đau chuyên biệt).
Ung thư - căn bệnh gần như không có thuốc chạy chữa ấy - có lẽ bao lâu nay vẫn luôn là một ác mộng khủng khiếp cho bất cứ ai mắc phải. Thế nhưng khi tuổi đời ai đó còn quá trẻ, khi họ vẫn còn đang gánh trên vai biết bao trách nhiệm bởi phía sau là những đứa con thơ dại, là người vợ yếu mềm cùng khoản tiền vay nợ khổng lồ... thì có lẽ, căn bệnh ấy còn đáng sợ hơn rất nhiều lần.
Và, anh Thủy (Nguyễn Viết Thủy, 36 tuổi, Mộc Giáo Hoàn, Vân Côn, Hoài Đức, Hà Nội) chính là người không may vướng phải tất cả những nỗi đau đớn tưởng như là tột cùng ấy.
Ác mộng mang tên ung thư
Hơn một năm trước, trong một lần đi làm, anh Thủy bất ngờ bị đau bụng dữ dội. Gia đình đưa anh đi khám và phát hiện có một khối u ở gan. "Khi đó, các bác sỹ nói là u lành nên đã tiến hành mổ để cắt bỏ", chị Nguyễn Thị Hạnh (35 tuổi, vợ anh Thủy) nói.
Bụng anh Thủy to lên nhanh chóng vì các khối u phát triển nhanh.
Anh Thủy trở về nhà nghỉ ngơi và một thời gian sau đi làm lại bình thường. Cuộc sống cứ thế êm đềm trôi qua được khoảng 6 tháng. Thế nhưng... rồi ngày định mệnh ấy cũng đến. Trong một lần đau bụng tới ngất xỉu, anh Thủy tái khám và lần này, các bác sỹ kết luận anh bị ung thư trực tràng giai đoạn cuối.
Anh Thủy cho biết, anh cảm thấy rất ấm lòng khi nhận được sự giúp đỡ từ nhiều người họ hàng và các nhà hảo tâm.
"Giây phút biết mình bị ung thư, tôi khủng hoảng ghê lắm. Căn bệnh ấy, trong giấc mơ tôi cũng không nghĩ là nó sẽ ập tới với mình".
Điều đáng buồn là sức khỏe của anh Thủy quá yếu. Các bác sỹ nói, anh không thể tiến hành xạ trị và hóa chất vì cơ thể không chịu nổi tác động mạnh mẽ của các phương pháp này. Chán nản, anh xin được xuất viện và suốt 4 tháng qua chỉ còn biết nằm ở nhà sống dựa vào morphin.
Anh Thủy nói ngay từ lần đi khám lại, các bác sỹ nói khối u ở trực tràng đã sưng to, chèn ép lên các cơ quan và di căn sang nhiều nơi.
Chị Hạnh kể, sức khỏe của anh hiện giờ rất yếu. Mọi sinh hoạt cá nhân phải phụ thuộc vào người khác. Hàng đêm, anh đều kêu khóc vì các khối u phát tác, cơ thể co giật mạnh, từng thớ thịt như chìm vào đau đớn tột cùng.
"Tôi nghĩ rồi ai cũng sẽ phải chết. Tôi không sợ chết nhưng tôi thấy tiếc cuộc sống này, thấy lo cho các con và vợ... Nhưng những nỗi lo ấy, giờ cũng đành phải dấu đi. Điều duy nhất tôi có thể cố gắng là vượt qua được đau đớn thể xác, ít nhất là chịu đựng được đến qua Tết Nguyên đán...", anh Thủy nói trong nước mắt. "Tôi không muốn vợ con phải mất Tết".
Gánh nặng 3 con thơ dại và khoản tiền vay nợ khổng lồ
Anh Thủy nói, nếu phải rời xa thế giới này thì điều anh trăn trở nhất chính là tương lai của các con. Anh có 3 cậu con trai. Nguyễn Viết Hòa (14 tuổi) là anh cả. Người em trai gần kề tên Nguyễn Viết Hà, năm nay mới 11 tuổi và con trai út là Nguyễn Viết Hoàng Nhật vừa tròn 2 tuổi.
Chị Hạnh kể rằng anh rất thương các con. Lúc biết mình sắp không đi lại được, anh đã dẫn cả nhà đi chụp một bức ảnh kỉ niệm vì sợ là, chẳng bao giờ có cơ hội nữa.
"Lúc bị ốm quá nặng rồi, tôi mới hiểu là sức khỏe đáng quý biết nhường nào. Giá mà có một phép màu nào giúp tôi sống lâu hơn, để nuôi Hoàng Nhật và các anh nó không lớn... như thế có tham lam quá không?"
Hai người con trai lớn đã phần nào hiểu về hoàn cảnh gia đình còn lại bé Hoàng Nhật vẫn rất thơ ngây. Em liên tục đòi được bố bế... nhưng điều ấy, giờ đây đã là việc ngoài khả năng của anh Thủy.
Chị Hạnh cho biết, để chạy chữa cho anh, gia đình chị đã vay tổng cộng 190 triệu đồng từ ngân hàng và bán đi hầu hết gia sản. "Anh ấy đã mổ hai lần để trị bệnh ung thư, đã dùng rất nhiều thuốc nam, bắc và cũng có một khoảng thời gian xạ trị, hóa chất. Gia đình đã cố hết sức, bao nhiêu tiền đã đổ vào đó nhưng lại "mất cả chỉ lẫn chài".
Gánh nặng chăm sóc các con và chồng đau ốm giờ đây, dồn hết lên đôi vai chị Thủy.
3 người con của anh chị còn quá bé...
Đối với người khác, khoản tiền gần 200 triệu có thể là không quá lớn. Thế nhưng, với một gia đình thuần nông, trách nhiệm lao động kiếm tiền giờ đây dồn hết lên vai một người phụ nữ yếu mềm thì có lẽ, con số ấy quả là quá lớn.
Theo lời chị Hạnh, vợ chồng chị đều làm nông nghiệp, thu nhập vốn đã chẳng đáng là bao. Từ ngày chồng chị bị bệnh, bao nhiêu tiền của đều dồn vào việc chạy chữa, ba mẹ con chị, tiền ăn còn không đủ. "Nhà nghèo, tôi lao động nhiều nên không có đủ sữa cho con út bú. Bé Nhật ăn cơm từ rất sớm và thậm chí bây giờ cũng không đủ no, quấy khóc liên tục".
Chị Hạnh nói, dù đang phải gánh trên vai một chốc 3 con nhỏ và một món nợ chồng chất nhưng tất cả không đáng sợ bằng án tử đang treo trên đầu chồng. "Còn anh ấy, tôi ít ra còn chỗ dựa tinh thần. Mất anh, tôi cũng không biết ngày sau sẽ đi về đâu".
http://kenh14.vn/xa-hoi/3-dua-tre-s...-ung-thu-giai-doan-cuoi-20160205213820926.chn
mình không có tiền nên chỉ ủng hộ được 1 cái thẻ nạp cho gd rất mong các bạn dúp đỡ