Sinh ra trong lòng một tỉnh Miền Tây sông nước quanh năm nhiễm mặn, cả gia đình quần quật theo năm tháng chỉ đủ bương trải cuộc sống và cuốn theo đó là tuổi thơ của mình không được trọn vẹn như bao lứa trẻ đồng tuổi! Mẹ mình đã tập cho hai anh em mình thôi đi cái tư tưởng trông Mẹ đi chợ về có bánh, có trái,…như những bạn trong xóm! Từ ấy tuổi thơ của mình bắt đầu với những mạch nghĩ không thuộc về lứa tuổi. Bẵng theo thời gian, năm 13 tuổi mình cùng 1 người bạn chân ướt chân ráo lên Miền Đông bốc vác ăn lương, được 1 tuần thì thằng bạn mình chịu không nỗi nữa (vai bị tróc hết lớp da, đỏ ửng) và mình cũng chẳng khác gì nó! Nó muốn về lại vùng ngập măn ấy nhưng lại không có tiền, mình cũng chẳng biết làm gì hơn ngoài việc ứng lương 1 tuần đó để đưa nó tiền xe về! Lúc tiễn nó ra xe nó hỏi:
- M không thấy đau sao mà không về?!
Mình chỉ cười trừ với câu hỏi “đầy ma mị” ấy!
Uhm, mình muốn lắm chứ! Nhưng căn gác nhà mình còn gì nữa đâu!?
Những tuần sau đó là những bước chân đầy nặng nhọc, đau rát,…những buổi chiều tô mì vội để kịp giờ tăng ca!...và những bữa ăn chan bằng nước mắt vì 1 nồi cơm thêu rồi vẫn phải ăn chóng đói,…qua ngày! Cầm trên tay tháng lương đầu tiên chắc hẵn ai cũng có riêng cho mình những cảm xúc đó!
Theo năm tháng là hằn lên những nếp nhăn khối óc những thăng trầm! Vài dòng chữ lon ton không nói hết được những chuổi ngày…!
1.Năm 2011, thời trỗi dậy của FA “quá mùa” thời gian buổi tối của một người “cao, to, đen, hôi” chỉ có những hội bạn DotA, khao khát kiềm từng đồng tiền khiến mình không thôi ngưng nghĩ về nó và rồi Bác Gúc đã se duyên mình với
MMO4ME. Đập vào mắt mình là sự nhộn nhịp của những vấn đề được bàn luận trong Forum khiến mình choáng ngộp, lôi cuốn, háo hức! Nơi đây, khiến mình lóe những ý nghĩ, những hoài bảo, dự định và xen lẫn những hoài nghi?!
2.Và rồi như bao đôi chân lang thang khác! Mình dừng lại ở mảng PTC, kỷ niệm ấy vẫn in hằn như những ngày đầu khi mình viết những dòng này,…túm cái váy lại là click lú cái đầu luôn mà số $ vẫn không nhảy nổi lên 5$! Mình vẫn kiên trì bám trụ, nhưng rồi dòng cuốn của cuộc sống đã kéo mình rời xa MMO khi chớm duyên chưa được 3 tháng! Thấm thoát gần trôi. Sau tất cả, ngoài khoản nợ và cưới được vợ từ nguồn kinh phí chính từ gia đình thì mình dường như không có tiềm lực kinh tế nào cả! Một lần nữa dòng cuốn ấy khiến mình phải tạm rời xa vợ mới cưới chưa được 1 năm và bé con trong bụng mới được hơn 3 tháng để xách ba lô lên tận ngoài Bắc học, gánh nặng cứ thế chồng thêm lên đôi vai! Và thứ hạnh phúc vô bờ khi sắp đón Chuột con đầu lòng, trách nhiệm của 1 người sắp làm cha, những suy nghĩ thưở thơ ấu ùa về như nhắc mình phải luôn có những bước tiến mạnh mẽ về phía trước đã khiến mình tìm đến “anh em” MMO4ME một lần nữa!
Hai tiếng thân thương ấy là tự bản thân mình định nghĩa, mình không muốn mang ra so sánh sự thân thiện, nhiệt tình, đồng cảm, thấu hiểu,vv…của “anh em” trong này với các group, Forum khác, vì MMO4ME không phải là một thứ gì đó để sánh so, mà một gì đó…khó tả và không ngôn từ nào mình tả được! Cảm giác đó sau ngần ấy năm quay lại vẫn nguyên vẹn, song có nhiều trưởng thành hơn!
3.Như đã tự sự, không thể nói hết được bao dòng cảm xúc đang muốn tuôn trong vài dòng chữ lon ton này được, chỉ nhắn nhủ “anh em” Newbie đôi lời: Cuộc sống vốn dỹ rất thú vị nên đừng ngại mà trải nghiệm, cứ sai đi vì đời cho phép mà, mình chỉ nhắn là nên biết thời điểm nào đó không được để mình sai nữa. Trong cuộc sống này, mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh, ai rồi cũng sẽ có những trải nghiệm, những thăng trầm,… sẽ có những việc của ai đó giống mình, hoặc chăng là ở góc độ cảm nhận và đồng cảm! Song mọi thứ luôn tồn tại ý nghĩa. Như chính mình, nếu có phép màu cho mình thời gian quay lại thì mình vẫn chọn mình là của hiện tại!
Và nhắn với “anh em” BQT vài câu: Trải qua hình thành và phát triển, cảm nhận đầu tiên của mình sau comeback là mọi người thật sự “chuẩn” rất rất nhiều so với những năm tháng ấy! Những trải nghiệm được đúc kết trong từng câu nói của mọi người Mình mới vào lại vài tuần đây thôi, phần lớn thời gian mình đọc những biến lớn trong Forum mình, nhưng bài viết, những câu nói, việc làm ,…của mọi người in đậm dấu ứng của sự “hoàn thiện” , mình mong mọi người sẽ luôn thật mạnh khỏe, phát lộc và đoàn kết! Xớm mang đến cộng đồng mạng một thói quen của cách nghĩ khi nhắc đến chúng ta như 1 câu slogan
“MMO4ME- WE ARE ONE”
P/s: Bài viết hơi dài, có thể lệch chủ đề nhưng với mình thật không đủ diễn đạt hết tâm tư muốn nói, cố gom nhặt những cảm xúc trọn vẹn nhất viết lên đây, còn lại mọi thứ như đã vỡ òa rồi
! Qua câu chuyện mang đậm sự hư cấu của mình .Mong mọi người vui vẻ khi đọc nó
!
Số may mắn: 007