Xã hội bây giờ phát triển nhanh con ng ta sống ngày càng vội vã, tuy nhiên nhân cách và tình nguời duờng như k có tỷ lệ thuận với sự phát triển đó.
Chủ nhật vừa rồi nhận đuợc thông tin từ 1 người bạn ở phuơng xa về 1 truờng hợp đặc biệt. Một nguời làm việc cho hội thanh niên xung phong giữ trật tự và điểu khiển xe cho chúng ta vào những lúc tàn tầm đông đúc, ấy vậy mà phải chịu 1 kết quả rất là đáng thuơng.
Ngày 15/8 :
Ngang qua ngã tư Hoàng Hoa Thám, Cộng Hoà chiều nay, vì đèn giao thông hư nên cả dòng người bị ùn ứ chen chúc nhau giành lối đi. giữa cái đống hỗn độn ấy, chú thanh niên xung phong còm nhom, tuổi tầm ngòai bốn muơi, lấy hết hơi thổi coi, quơ tay chân liên hồi để điều tiết khu vực. Nói chung cảnh tượng quá quen thuộc vào mỗi chiều tan tầm.
Chuyện là giữa lúc chú đang làm việc cật lực thì một THẰNG MẤT DẠY TUỔI CON CHÚ bước xuống từ 1 chiếc taxi, chạy tới lớn tiếng:
- Sao mày chặn lâu không cho tao đi qua
- Thì cho hướng xe kia đi trước rồi anh đi qua.
- Ai cho mày chặn xe tao???? BỐP!
Cái thằng mất dạy đó dùng tay đấm thẳng vào mặt chú và ra tay liên tục, máu từ mũi phun ra, chú quỵ xuống bất tỉnh. Thằng đó bỏ đi trong sự thờ ơ của gần trăm con người đang đứng đó. Họ chỉ quan tâm làm sao để qua khúc kẹt thật nhanh... Lúc có người sực tỉnh đuổi theo thì thằng đó đã mất hút trong cái dòng người vô tâm đó...
Dìu chú vô lề, máu từ miệng, từ mũi không ngừng chảy ra... Chú tủi thân, nước mắt sống cứ liên tục trào ra... Ngồi lau máu cho chú một hồi, mình mới nhờ được 1 cậu em xa lạ, dìu chú rồi chở chú tới bệnh viện gần nhất - một bệnh viện tư. Máu không gừng chảy, dù thay hết 3 bịch bông, còn mặt chú thì bắt đầu sưng to, đầu chú thì bắt đầu đau quặn... Chú phải chuyển viện...
Bệnh viện 115, 9h tối...
2 chị em xa lạ đẩy chú vào phòng cấp cứu, và mặc cho máu không ngừng chảy, vẫn phải ngồi chờ người nhà tới đóng tiền mới được xử lý tiếp - theo quy định của bệnh viện Hơn 1 tiếng chờ cô chạy từ ngã tư an sương lên đến bệnh viện, đến nơi, dồn hết tiền cô, tiền mình, tiền cậu em vẫn không đủ để chi trả 1,5tr tiền viện phí - chụp CT cắt lớp...
Lại tiếp tục chờ... Chờ người nhà cô chạy từ quận 12 lên đem tiền đưa mượn... Ôi đời...
10h30, tại bệnh viện...
Sau khi máu nhuộm đỏ cái ra trắng bệnh viện, đóng tiền viện phí, chú mới được đưa vào phòng CT...
11h...
Bác sĩ thông báo: chú bị vỡ xương hàm mặt, phải nhập viện khẩn cấp...
Cô khóc, vì lo, vì sợ và vì thương: không biết có phải mổ không? mổ thì sao có tiền trả...
Chú - người khi run cầm cập trên giường bệnh vẫn tự hào nói: tui làm nghề thanh niên xung phong. Vậy mà tại sao chú làm phước cho đời mà không được nhận phước??? Với vài đồng bán nước mía của cô, tiền lương ít ỏi của chú thì làm sao chi trả được khoản tiền viện phí sắp tới? Còn thằng nhóc lớp 8 đang bước vào kì tựu trường?...
Chủ nhật vừa rồi ghé thăm chú thì chú đuợc chuyển qua phòng 417 lầu 4 khoa ngọai tổng hợp. Bác sĩ vẫn chưa cho mổ vì bị xuất huyết gan và tình trạng sức khỏe quá yếu. Mà có mổ đi nữa thì cũng không có đủ tiền. Chi phí mổ uớc tính khoang 20tr. Cả gia đình đến cái nhà còn không có phải ở tạm trong nhà vệ sinh công cộng ở quận 12. Bảo hiểm thì không chi trả cho truờng hợp này. ..
Đất Sài Gòn này. Tiền thì dễ. Còn tình người, sao khó kiếm quá!...
Ai hay nhóm từ thiện nào có lòng tốt thì ghé vào phòng 417 lầu 4 khoa ngọai tổng hợp bệnh viện 115 Q10 để tìm hiểu và giúp đỡ chú nhé. Chú tên Võ Triệu Long mở cửa phòng vào thấy cái giuờng cuối phòng bên trái là chú.
@chemgio : anh xem xét trường hợp của chú ấy xem có giúp đỡ đc gì ko, trông tội quá!