Mình cảm thấy có chút khó khăn khi viết về cảm nhận của mình với nghiệp MMO đã chọn tuy nhiên cũng để hưởng ứng event mình sẽ post một bài viết tuy không phải của mình nhưng những điều trong bài viết cũng chính là 1 phần trong quá khứ - hiện tại - tương lai của chính mình, 1 phần cũng là lối suy nghĩ đã dẫn cuộc đời mình đến MMO, cảm nhận về MMO trong những năm đã qua...
Bài viết: (mình có chỉnh sửa 1 chút nội dung cũng như câu chữ, chính tả cho hoàn thiện)
Bài viết: (mình có chỉnh sửa 1 chút nội dung cũng như câu chữ, chính tả cho hoàn thiện)
MY LIFE
Có 2 điều đã tạo ra những bước ngoặt trong cuộc đời tôi cho tới bây giờ (tương lai có thể còn nữa)
Một là lần đầu tiên đọc cuốn "cha giàu cha nghèo" (Việt Nam là "dạy con làm giàu"), nó giúp tôi được nhìn thoáng qua một thế giới mà tôi chưa từng biết, một thế giới mà ở đó chúng ta không phải "tồn tại" mà là "sống" (nếu bạn muốn nhìn thoáng qua thế giới đó thì đọc thử nhé). Nói thật trước khi đọc cuốn sách này, tôi đã từng chán chường, không coi trọng cuộc sống và đã từng nghĩ đến việc mua vài lọ thuốc ngủ (để làm gì thì tự hiểu). Cuộc đời tôi chỉ là một chuỗi lặp đi lặp lại đi học, về nhà, ăn ngủ rồi lại đi học, và khi tôi nhìn về tương lai, cũng lại là đi làm, về nhà, ăn, ngủ rồi lại đi làm...
Bây giờ, tôi quý cuộc sống của tôi hơn tất cả mọi thứ!!!
Và hai là khi tôi biết đến Poker, bước ngoặt này cho tôi rất nhiều bài học, và có thể những bạn (đang thực sự học và phát triển sự nghiệp poker) cũng đang cảm nhận thấy cuộc sống của mình đang dần thay đổi.
Tôi đã giảm thiểu sự tức giận, đã biết đứng trong quan điểm của người khác mà suy nghĩ!!!
Tôi không biết mọi người có thế hay không nhưng gần như cả họ tôi (họ bên ngoại cho đến bản thân) đều có một cá tính hết sức đặc biệt: đó là thay đổi cực nhanh!
Có thể 5 phút trước bạn thấy tôi đang tức giận đùng đừng, mặt lầm lì, nếu bạn bắt chuyện với tôi thì chắc chắn bạn sẽ lãnh đủ và tâm trạng không thể tốt được, nhưng chỉ 5 phút sau, tôi đã quay ra nói chuyện với bạn và cười vui vẻ (trong khi mặt bạn vẫn còn đang nóng đùng đùng)
Cá tính này còn thể hiện ở chỗ nhanh thích chóng chán, có thể ngay khi cao hứng muốn hát karaoke tôi liền lao ngay ra mua cả giàn máy về hát, để rồi vài hôm sau là để nó mốc meo!!
Bây giờ, tôi đã không còn chuyển biến tâm trạng nhanh như thế nữa, và mỗi khi tôi cảm thấy tilt (hơi ức chế), tôi thường im lặng và tránh mọi người để không làm ảnh hưởng đến người khác!!
Cả cá tình nhanh thích chóng chán cũng dần dần thay đổi vì tôi bắt đầu nhìn về hậu quả trong tương lai của mỗi hành động trước khi làm nó. Thật kỳ quái, mỗi khi tôi vứt áo lung tung, là ngay lập thức trong tiềm thức của tôi lại hiện nên hình ảnh bị mẹ mắng (bắt treo quần áo), thế là tôi liền nhặt và treo lên luôn !!
Tôi không còn thích tranh luận, chỉ trích và thận trọng khi đưa ra lời khuyên!
Trước kia, mỗi khi có ai đó nói sai, tôi thường ngay lập tức lao vào chỉ trích họ, thỉnh thoảng tôi còn thích nói xấu người khác (hy vọng ai cũng thế hehe). Bây h tôi ko còn thích chỉ trích người khác, về cả khi tôi biết họ sai lầm, tôi cũng sẽ không nói rằng họ sai. Ví dụ như ai có tính xấu gì đó mà tôi biết, tôi cũng không bao giờ nhắc nhỏ họ, bởi vì việc nhắc nhở đó sẽ chẳng có tác dụng gì, nếu họ muốn thay đổi, và muốn tôi đưa ra lời khuyên, tôi sẽ khuyên họ, nếu ko thì thôi!!
Trong cuộc sống thật kỳ quái là rất nhiều người thích đưa ra lời khuyên cho người khác
Tôi biết một người luôn thích khuyên người khác là: lấy người này, lấy người kia mới hợp, mới hạnh phúc; việc này không tốt, làm việc kia mới kiếm được nhiều,... trong khi gia đình của người này không hề hạnh phúc, bố con đập nhau chan chát, và chẳng có nghề ngỗng gì cả! Thật chẳng khác nào anh thủ thư đưa ra lời khuyên nên đầu tư vào cái nào thì lãi to vậy!
Một lời khuyên nổi tiếng nhất là học tốt, lấy cái bằng khá và ra trường làm việc mới có lương cao được! Thật nực cười là lời khuyên này lại thường được đưa ra từ những người học hành không tốt (hay căn bản không tốt nghiệp đại học), và lương cũng chẳng cao (như hàng xóm, người thân của tôi). nếu họ chưa từng "học tốt, lấy cái bằng khá và ra trường làm việc mới có lương cao" thì sao họ có thể khuyên như thế, câu trả lời là nghe lời khuyên của người khác!!
Có đôi khi bạn thực sự nghe được lời khuyên này từ một người có tấm bằng đại học loại khá và một công việc lương cao (hay tàm tạm), đừng tin vội, hãy tìm hiểu cuộc đời của họ, xem họ có thực sự đang có cuộc sống vui vẻ hay không, và xem bạn có thực sự muốn cuộc sống như họ hay không!!
Điều đó không có nghĩa là tôi khuyên bạn không học đại học!! mà tôi khuyên bạn nên sống theo lý tưởng của mình, đừng dễ dàng nghe theo lời khuyên của người khác. Hãy học nếu bạn muốn học! VD: bạn thích tin học, bạn học tin học, tốt nghiệp loại giỏi Bách Khoa, bạn ra trường bạn tìm được công việc (chưa cần biết lương cao hay không vì bạn yêu thích tin học mà, ai quan tâm chứ). Lương cao hay nhiều tiền chỉ là hệ quả khi sở thích của bạn được thỏa mãn mà thôi, nếu bạn thích, bạn sẽ làm tốt hơn, chăm chỉ hơn và kiếm được nhiều hơn.
Tôi vẫn thường thấy nhiều học sinh chọn trường một cách ngây thơ theo lời khuyên của người khác (bố mẹ, người thân, hàng xóm hay theo bạn bè) nào là trường này ra trường dễ xin việc hơn, ngành kia đang HOT... thật vớ vẩn nếu bạn thích học gì, hãy học cái đó. Nếu không cuộc đời bạn sẽ là một chuỗi lặp đi lặp lại đi học, về nhà, ăn ngủ rồi lại đi học, và tương lai cũng lại là đi làm, về nhà, ăn, ngủ rồi lại đi làm...
Trong cuộc sống hiện nay, bạn thường phải chọn giữa sống vì tiền hoặc sống vì sở thích. Thực tế chúng ta có thể có cả hai, nhưng tại sao lại không có nhiều người chọn cả hai. Đó là bởi vì, nếu chọn cả hai, họ sẽ phải trả giá gấp đôi, và họ thì thích yên ổn hơn. Bạn sẽ chẳng phải cố sức khi nghe theo lời khuyên của người khác: cô giáo đưa ra bài tập, bạn làm; bố mẹ đưa ra trường (mà họ cho là thích hợp với bạn), bạn chọn; ra trường, người khác đưa ra lời khuyên về công việc, bạn đi làm; đi làm, sếp đưa ra công việc, và bạn làm. Mọi thứ thật dễ dàng, nếu bạn chọn cả hai, bạn sẽ phải tự chọn bài tập cho mình, tự tìm trường thích hợp, tự chọn công việc thích hợp, tự quyết định mình phải làm gì, và quan trọng hơn là chịu đựng được lời dè bửu của người khác (vì bạn không nghe lời khuyên của họ mà).
Thế cho nên tôi luôn cho rằng chỉ có 10% dân số thế giới là chọn cả 2; 60% không biết rằng họ có thể chọn cả 2; và 30% biết họ có thể chọn cả hai nhưng họ không chọn, và ngay khi họ biết có người muốn chọn cả 2, họ nói: "mày điên à..." và biến người đó vào nhóm của họ!
Bạn nghĩ thế nào nếu 90% dân số thế giới chỉ trích bạn vì bạn chọn cả hai, vì bạn không làm theo lời khuyên của họ? nếu bạn chịu được thì bạn sẽ chiến thắng!!
Vậy tại sao tôi lại nói bạn có thể chọn cả hai? hãy nhìn vào biểu đồ dưới đây:
Một là lần đầu tiên đọc cuốn "cha giàu cha nghèo" (Việt Nam là "dạy con làm giàu"), nó giúp tôi được nhìn thoáng qua một thế giới mà tôi chưa từng biết, một thế giới mà ở đó chúng ta không phải "tồn tại" mà là "sống" (nếu bạn muốn nhìn thoáng qua thế giới đó thì đọc thử nhé). Nói thật trước khi đọc cuốn sách này, tôi đã từng chán chường, không coi trọng cuộc sống và đã từng nghĩ đến việc mua vài lọ thuốc ngủ (để làm gì thì tự hiểu). Cuộc đời tôi chỉ là một chuỗi lặp đi lặp lại đi học, về nhà, ăn ngủ rồi lại đi học, và khi tôi nhìn về tương lai, cũng lại là đi làm, về nhà, ăn, ngủ rồi lại đi làm...
Bây giờ, tôi quý cuộc sống của tôi hơn tất cả mọi thứ!!!
Và hai là khi tôi biết đến Poker, bước ngoặt này cho tôi rất nhiều bài học, và có thể những bạn (đang thực sự học và phát triển sự nghiệp poker) cũng đang cảm nhận thấy cuộc sống của mình đang dần thay đổi.
Tôi đã giảm thiểu sự tức giận, đã biết đứng trong quan điểm của người khác mà suy nghĩ!!!
Tôi không biết mọi người có thế hay không nhưng gần như cả họ tôi (họ bên ngoại cho đến bản thân) đều có một cá tính hết sức đặc biệt: đó là thay đổi cực nhanh!
Có thể 5 phút trước bạn thấy tôi đang tức giận đùng đừng, mặt lầm lì, nếu bạn bắt chuyện với tôi thì chắc chắn bạn sẽ lãnh đủ và tâm trạng không thể tốt được, nhưng chỉ 5 phút sau, tôi đã quay ra nói chuyện với bạn và cười vui vẻ (trong khi mặt bạn vẫn còn đang nóng đùng đùng)
Cá tính này còn thể hiện ở chỗ nhanh thích chóng chán, có thể ngay khi cao hứng muốn hát karaoke tôi liền lao ngay ra mua cả giàn máy về hát, để rồi vài hôm sau là để nó mốc meo!!
Bây giờ, tôi đã không còn chuyển biến tâm trạng nhanh như thế nữa, và mỗi khi tôi cảm thấy tilt (hơi ức chế), tôi thường im lặng và tránh mọi người để không làm ảnh hưởng đến người khác!!
Cả cá tình nhanh thích chóng chán cũng dần dần thay đổi vì tôi bắt đầu nhìn về hậu quả trong tương lai của mỗi hành động trước khi làm nó. Thật kỳ quái, mỗi khi tôi vứt áo lung tung, là ngay lập thức trong tiềm thức của tôi lại hiện nên hình ảnh bị mẹ mắng (bắt treo quần áo), thế là tôi liền nhặt và treo lên luôn !!
Tôi không còn thích tranh luận, chỉ trích và thận trọng khi đưa ra lời khuyên!
Trước kia, mỗi khi có ai đó nói sai, tôi thường ngay lập tức lao vào chỉ trích họ, thỉnh thoảng tôi còn thích nói xấu người khác (hy vọng ai cũng thế hehe). Bây h tôi ko còn thích chỉ trích người khác, về cả khi tôi biết họ sai lầm, tôi cũng sẽ không nói rằng họ sai. Ví dụ như ai có tính xấu gì đó mà tôi biết, tôi cũng không bao giờ nhắc nhỏ họ, bởi vì việc nhắc nhở đó sẽ chẳng có tác dụng gì, nếu họ muốn thay đổi, và muốn tôi đưa ra lời khuyên, tôi sẽ khuyên họ, nếu ko thì thôi!!
Trong cuộc sống thật kỳ quái là rất nhiều người thích đưa ra lời khuyên cho người khác
Tôi biết một người luôn thích khuyên người khác là: lấy người này, lấy người kia mới hợp, mới hạnh phúc; việc này không tốt, làm việc kia mới kiếm được nhiều,... trong khi gia đình của người này không hề hạnh phúc, bố con đập nhau chan chát, và chẳng có nghề ngỗng gì cả! Thật chẳng khác nào anh thủ thư đưa ra lời khuyên nên đầu tư vào cái nào thì lãi to vậy!
Một lời khuyên nổi tiếng nhất là học tốt, lấy cái bằng khá và ra trường làm việc mới có lương cao được! Thật nực cười là lời khuyên này lại thường được đưa ra từ những người học hành không tốt (hay căn bản không tốt nghiệp đại học), và lương cũng chẳng cao (như hàng xóm, người thân của tôi). nếu họ chưa từng "học tốt, lấy cái bằng khá và ra trường làm việc mới có lương cao" thì sao họ có thể khuyên như thế, câu trả lời là nghe lời khuyên của người khác!!
Có đôi khi bạn thực sự nghe được lời khuyên này từ một người có tấm bằng đại học loại khá và một công việc lương cao (hay tàm tạm), đừng tin vội, hãy tìm hiểu cuộc đời của họ, xem họ có thực sự đang có cuộc sống vui vẻ hay không, và xem bạn có thực sự muốn cuộc sống như họ hay không!!
Điều đó không có nghĩa là tôi khuyên bạn không học đại học!! mà tôi khuyên bạn nên sống theo lý tưởng của mình, đừng dễ dàng nghe theo lời khuyên của người khác. Hãy học nếu bạn muốn học! VD: bạn thích tin học, bạn học tin học, tốt nghiệp loại giỏi Bách Khoa, bạn ra trường bạn tìm được công việc (chưa cần biết lương cao hay không vì bạn yêu thích tin học mà, ai quan tâm chứ). Lương cao hay nhiều tiền chỉ là hệ quả khi sở thích của bạn được thỏa mãn mà thôi, nếu bạn thích, bạn sẽ làm tốt hơn, chăm chỉ hơn và kiếm được nhiều hơn.
Tôi vẫn thường thấy nhiều học sinh chọn trường một cách ngây thơ theo lời khuyên của người khác (bố mẹ, người thân, hàng xóm hay theo bạn bè) nào là trường này ra trường dễ xin việc hơn, ngành kia đang HOT... thật vớ vẩn nếu bạn thích học gì, hãy học cái đó. Nếu không cuộc đời bạn sẽ là một chuỗi lặp đi lặp lại đi học, về nhà, ăn ngủ rồi lại đi học, và tương lai cũng lại là đi làm, về nhà, ăn, ngủ rồi lại đi làm...
Trong cuộc sống hiện nay, bạn thường phải chọn giữa sống vì tiền hoặc sống vì sở thích. Thực tế chúng ta có thể có cả hai, nhưng tại sao lại không có nhiều người chọn cả hai. Đó là bởi vì, nếu chọn cả hai, họ sẽ phải trả giá gấp đôi, và họ thì thích yên ổn hơn. Bạn sẽ chẳng phải cố sức khi nghe theo lời khuyên của người khác: cô giáo đưa ra bài tập, bạn làm; bố mẹ đưa ra trường (mà họ cho là thích hợp với bạn), bạn chọn; ra trường, người khác đưa ra lời khuyên về công việc, bạn đi làm; đi làm, sếp đưa ra công việc, và bạn làm. Mọi thứ thật dễ dàng, nếu bạn chọn cả hai, bạn sẽ phải tự chọn bài tập cho mình, tự tìm trường thích hợp, tự chọn công việc thích hợp, tự quyết định mình phải làm gì, và quan trọng hơn là chịu đựng được lời dè bửu của người khác (vì bạn không nghe lời khuyên của họ mà).
Thế cho nên tôi luôn cho rằng chỉ có 10% dân số thế giới là chọn cả 2; 60% không biết rằng họ có thể chọn cả 2; và 30% biết họ có thể chọn cả hai nhưng họ không chọn, và ngay khi họ biết có người muốn chọn cả 2, họ nói: "mày điên à..." và biến người đó vào nhóm của họ!
Bạn nghĩ thế nào nếu 90% dân số thế giới chỉ trích bạn vì bạn chọn cả hai, vì bạn không làm theo lời khuyên của họ? nếu bạn chịu được thì bạn sẽ chiến thắng!!
Vậy tại sao tôi lại nói bạn có thể chọn cả hai? hãy nhìn vào biểu đồ dưới đây:
Trong đó kinh doanh tư nhân giống như mở của hành, bán hàng hay công ty nhỏ, nơi mà nếu không có sự xuất hiện của bạn, công việc kinh doanh sẽ sụp đổ.
Chủ doanh nghiệp thì giống như microsoft, billgate có thể đi nghỉ thoải mái mà không cần lo công ty đi xuống hay phá sản.
Một người bán rau có thể chọn nhóm L và đi là thuê cho cửa hàng bán rau với lương ba cọc ba đồng, cũng có thể tham gia vào nhóm T bằng cách tự mở cửa hàng với thu nhập khá hơn. Anh ta cũng có thể chọn nhóm C, bằng cách mở công ty gồm một chuỗi các cửa hàng bán rau với thu nhập tính bằng tỷ, hoặc họ cũng có thể tham gia vào nhóm Đ bằng cách đầu tư vào các daonh nghiệp xuất khẩu, bán rau,...
Điều này tương tự với một họa sĩ, hay người đam mê âm nhạc (chúng ta nhìn thấy một Wepro là một công ty như vậy - chuyên làm mấy clip âm nhạc yêu thích của giới trẻ bây h, từ những người đam mê âm nhạc như LK)
Vấn đền chính là nếu bạn chọn cả hai bạn sẽ phải trả giá gấp đôi, và bạn càng phải trả giá nhiều hơn khi chuyển từ nhóm L sang nhóm T và càng nhiều hơn nữa khi sang nhóm C và Đ (bạn sẽ phải học rất nhiều đó, nhưng đó là học những gì bạn thích ).
Có thể một số bạn sau khi đọc bài viết này sẽ có một cái gì đó lóe lên trong đầu, hay đa phần sẽ tiếp tục cuộc sống của mình như bao lâu nay, một số khác thay đổi dù nhiều hay ít. Nhưng mình mong rằng các bạn hãy cẩn thận hơn khi nghe lời khuyên của một ai đó, ít nhất là hãy xem họ có giống với lời khuyên mà họ đưa ra hay không, và nếu giống thì họ có một cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc hay không, đừng máy móc làm theo! Vì chúng ta chỉ sống có 1 lần YOLO.
Chủ doanh nghiệp thì giống như microsoft, billgate có thể đi nghỉ thoải mái mà không cần lo công ty đi xuống hay phá sản.
Một người bán rau có thể chọn nhóm L và đi là thuê cho cửa hàng bán rau với lương ba cọc ba đồng, cũng có thể tham gia vào nhóm T bằng cách tự mở cửa hàng với thu nhập khá hơn. Anh ta cũng có thể chọn nhóm C, bằng cách mở công ty gồm một chuỗi các cửa hàng bán rau với thu nhập tính bằng tỷ, hoặc họ cũng có thể tham gia vào nhóm Đ bằng cách đầu tư vào các daonh nghiệp xuất khẩu, bán rau,...
Điều này tương tự với một họa sĩ, hay người đam mê âm nhạc (chúng ta nhìn thấy một Wepro là một công ty như vậy - chuyên làm mấy clip âm nhạc yêu thích của giới trẻ bây h, từ những người đam mê âm nhạc như LK)
Vấn đền chính là nếu bạn chọn cả hai bạn sẽ phải trả giá gấp đôi, và bạn càng phải trả giá nhiều hơn khi chuyển từ nhóm L sang nhóm T và càng nhiều hơn nữa khi sang nhóm C và Đ (bạn sẽ phải học rất nhiều đó, nhưng đó là học những gì bạn thích ).
Có thể một số bạn sau khi đọc bài viết này sẽ có một cái gì đó lóe lên trong đầu, hay đa phần sẽ tiếp tục cuộc sống của mình như bao lâu nay, một số khác thay đổi dù nhiều hay ít. Nhưng mình mong rằng các bạn hãy cẩn thận hơn khi nghe lời khuyên của một ai đó, ít nhất là hãy xem họ có giống với lời khuyên mà họ đưa ra hay không, và nếu giống thì họ có một cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc hay không, đừng máy móc làm theo! Vì chúng ta chỉ sống có 1 lần YOLO.
Last edited: