TẠT LẠI ĐỜI TÔI
Em tạt ngang qua đời tôi
Như con sóng ập vào bãi bấc
Nồm nam lật đật
Sóng xoáy bờ này, rút mất bờ kia
Em tạt ngang qua đời tôi
Chong muôn ánh xa-phia
Những thực thể u tình… lục, lam, chàm, tím…
Tôi gối đầu lên ngôi sao vừa tắt lịm
Thấy mình gần hơn vạn vật đánh rơi
Thấy hồn nhiên như em bé chào đời
Không ai dạy cho mình tập khóc
Muốn lớn lên phải biết tự mình buồn
Em tạt qua tôi như sông tạt vào nguồn
Chênh vênh một dòng điều áp
Nước non vẫy đạp
U mê sông không chảy thấu ra ngoài
Em tạt qua tôi một thực thể lạc loài
Đau nỗi niềm nhân loại
Máu sông tử hoại
Phá hết hồng cầu chưa được cuộc tái sinh
Em tạt qua tôi, tôi tạt lại đời mình
Tìm đâu là sự thật
Đêm mãi còn lẩn quất
Lượn lờ ánh bình minh.
Viễn Trình
Trên từng nỗi đợi, 24 Chạp Nhâm Thìn
Em tạt ngang qua đời tôi
Như con sóng ập vào bãi bấc
Nồm nam lật đật
Sóng xoáy bờ này, rút mất bờ kia
Em tạt ngang qua đời tôi
Chong muôn ánh xa-phia
Những thực thể u tình… lục, lam, chàm, tím…
Tôi gối đầu lên ngôi sao vừa tắt lịm
Thấy mình gần hơn vạn vật đánh rơi
Thấy hồn nhiên như em bé chào đời
Không ai dạy cho mình tập khóc
Muốn lớn lên phải biết tự mình buồn
Em tạt qua tôi như sông tạt vào nguồn
Chênh vênh một dòng điều áp
Nước non vẫy đạp
U mê sông không chảy thấu ra ngoài
Em tạt qua tôi một thực thể lạc loài
Đau nỗi niềm nhân loại
Máu sông tử hoại
Phá hết hồng cầu chưa được cuộc tái sinh
Em tạt qua tôi, tôi tạt lại đời mình
Tìm đâu là sự thật
Đêm mãi còn lẩn quất
Lượn lờ ánh bình minh.
Viễn Trình
Trên từng nỗi đợi, 24 Chạp Nhâm Thìn
