Hãy mở lòng cho tình yêu
Tác giả : Soc_J
Nó - 1 cô gái không có gì nổi bật ngoài gương mặt ưa nhìn và khá dễ gần theo lời chúng bạn.
Còn Anh - cũng chẳng có gì đặc biệt ngoài kái chiều cao lí tưởng 1m8 mà nhiều thằng kon trai khác phải ganh tị.
Nó và Anh sống cùng một địa chỉ, dưới cùng một mái nhà. Phòng Anh và Nó chỉ cách nhau 1 bức tường và mấy bước chân thế mà suốt 6 tháng trời Nó vẫn ko hề bjk mặt Anh. Có thể đã có những lần lướt qua nhau nhưng chưa một lần Nó để ý – Nó ko có thói quen bắt chuyện trước với người lạ, và có lẽ…Anh cũng vậy. Nó chỉ bjk tên Anh qua một lần nghe các chị trong phòng nói chuyện.
- A định múa cột hay sao mà cởi trần thế kja??
Tưởng chỉ là câu nói đùa của Nó thế mà khiến Anh ngượng thật, a chỉ cười rồi vội vào phòng mặc áo – đó cũng là câu đầu tiên Nó nói với Anh từ ngày quen biết.
Ngược lại, Anh vẫn đều đặn nhắn tin cho Nó mỗi ngày, chỉ đơn giản mấy câu “ Ngày vui nha pé”, “ pé hư ngủ sớm đi nè ^^ ngủ ngon”... Dần dần Nó cũng quen với sự quan tâm ấy và cũng thấy lòng bồi hồi, dao động. Có lẽ...Nó đã yêu Anh nhưng chưa muốn thừa nhận mà thôi. Không hiểu sao Nó chỉ mong khoảnh khắc như vậy cứ thật dài, Nó vẫn thường lo lắng khi chính thức trở thành một cặp Anh sẽ ko còn yêu Nó nhiều như thế. Đó cũng chính là lí do Nó chỉ nhận và reply tin nhắn mà không hề chủ động nhắn tin trước cho Anh lấy một lần, cho đến khi...
“ Ghét pé lắm nha, lâu lâu nhắn tin hỏi thăm a đi nè. Hôm nay a đã mong tn mãi nhưng vẫn ko thấy pé đâu cả. Có nhớ a ko?”
Tin nhắn làm Nó vừa thấy có lỗi lại vừa thương Anh vô cùng, một chút j` đó tội nghiệp nữa... dường như Nó đă quá ích kỉ khi chỉ đón nhận tình yêu từ Anh. Rồi món quà đầu tay Anh tặng Nó thay cho lời tỏ tình đã làm Nó thật sự bất ngờ, Nó khóc...nước mắt cứ thế lăn dài...những giọt nước mắt của chờ mong và hạnh phúc...NÓ YÊU ANH...
Download Video.
Có những nỗi buồn qua đi và những niềm vui lại đến... Nó muốn cảm ơn Anh thật nhiều – người đã mang lại cho Nó những nụ cười và niềm tin, người đã làm tim Nó ấm áp trở lại và cũng là người đã khiến Nó yêu thương nhiều hơn nó tưởng. Dẫu biết không có tình yêu nào không gặp phải sóng gió, nhưng hãy cứ sống hết mình và… hãy nắm tay Nó thật chặt, Anh nhé !!!
---The end---
Anh là bài thơ không chép được
Mà đành lòng em phải thuộc từng câu
Thuộc bằng ngày nghe và đêm âm thầm hát
Thuộc bằng hè mưa và thu mơ màng nắng
Anh là màu xanh trái đất này
Ngày từng ngày nên biển mặn gừng cay
Là mắt, là tay, là giọng buồn em hát,
Là mưa, là nắng, là khoảng vắng em chờ…
Cảm ơn các bạn đã đón đọc câu chuyện ngắn đầu tay của Sóc. Vì đây là chuyện thật nên S không muốn hư cấu thêm các tình tiết gay cấn, cao trào. Dù sao vẫn mong nhận được nhiều vote để S có lòng tin theo đuổi giấc mơ “Nguyễn Nhật Ánh” ^^
Thanks toàn tập @@
Attachments
Last edited by a moderator: