bước chân nặng chịch, đi dạo mà sao khó bước vậy . tiếng xe, tiếng người nói ồn ào sao mình ko nghe thấy gì, lúc thì mọi thứ như quay cuồng , lúc thì như đứng yên, có phải mình chả là gì nữa cuộc đời này, trong tim ai đó, hay mọi thứ trở nên vô nghĩa khi nhận ra 1 điều làm trái tim mình tan nát , cảm giác nãy mình sợ , sợ phải trải qua những ngày tháng mà đã cố quên . Cứ đi, cư bước đến khi nhận ra mình đang ở đâu chính mình cũng không biết nữa , muốn đi mãi đi tới khi đôi chân mỏi nhừ , gục xuống ko thể bước nữa vì ko muốn buông , từ bỏ 1 điều gì đó . Cứ đi cứ tìm kiếm tới khi không đủ sức thì thôi .
p/s: tự kỉ max lv. ai chung tâm trạng với mình ko
p/s: tự kỉ max lv. ai chung tâm trạng với mình ko
