Vừa tạm biệt NY, uống nốt ly vang còn dở,định đi ngủ rồi mà oan trái quá, đọc đọc topic của chủ thớt mới đăng.
Mình lại động lòng nhớ đến một nơi, nơi mà có gia đình của mình, có hình bóng của người mẹ vô cùng xinh đẹp và những mối tình không thể nào quên, càng không cưỡng nổi, đó là nơi mình nghĩ rằng thiên đường ẩm thực chắc chỉ còn trong nhưng cơn mơ mà thôi!
Hải Phòng!
Bạn đã nghe chưa, nơi mà có bánh cuốn chay cũng làm nên sự khác biệt , hay chiếc bánh giò chấm ngập nước xương với toàn lá mùi ta? Hoặc đến những cô gái mặn mòi mà đanh đá, đến sòng bạc xa xỉ và ổ mại dâm gần như lớn nhất đất nước một thời, hay là nơi, những nàng tiên cá ngủ quên trên dải Cát Bà thơ mộng. Đơn giản mình muốn khoe một món mà nhắc đến HP ai cũng biết đó chính là món bánh đa cua!!!
Ôi! Hà Nội những ngày covid lên tới 7000 ca, ngồi cách ly mà thèm tô bánh ấy. Bánh dai, giòn được chan bởi nước xương hầm kỹ nấu với mấy quả cà chua bổ múi cau, cua lọc lấy gạch, đậu phu rán giòn nổi trên mặt nước dùng. Hay chỉ là miếng chả cá mỏng như giấy, với miếng chả lá nốt gói vụng về, thêm ít rau cần, sang chảnh hơn là biến tấu của một con bề bề khỏa thân nằm chễm chệ với một anh tôm càng bị lột hết vỏ thì ngon hết sảy. Thêm chút hành lá, thêm tẹo rau thì là, tía tô thái nhỏ. Hay đơn giản là nhúm rau rút, ít rau muống ăn mùa hè cũng rất đã đời. Nếu ăn bánh đa mà thiếu chí chương, một loại ớt dc giã tay , thiếu dấm tỏi ớt nữa thì bạn đang ăn một bát phở khô chứ ko phải ăn món ăn dân dã của người HP nhé!
Nơi nào cũng có đặc sản, nhưng với mình, mỗi khi ăn món đó, nước mắt mình lại trào ra, vì mình không còn nơi để về nữa,bởi mẹ giận nhân thế, mẹ đi mất rồi nên mình thành đứa mồ côi . Còn mẹ thì còn gia đình, mất mẹ anh em cũng chỉ là người thân…….mà thôi!!!!
Nên dù gì thì chỉ có ăn ở chính HP, dù dở lắm, đó vẫn là Quê Hương!!!
Số may mắn 559 !!! love all
( Tối qua say lại không cưỡng được thớt ăn uống, nên mình viết sai lỗi chính tả nhiều quá, mình có edit lại cho dễ đọc thôi nha)