Học đại học ra , dc cái bằng đại học thấy tự hào lắm . Nhưng mà cũng phải trả nợ môn chết mẹ luôn .
Ra trường , vào cty VN ko sao . Vào cty nước ngoài xem . Người nước ngoài phỏng vấn , có phiên dịch nhưng họ cũng chào xã giao vài câu tiếng anh . Người ta chào thì cũng bập bẹ lại dc Quát đờ do nem , mai nem đờ ,ai em phai , thanh du tít chờ , gút mo nin tít chờ .. Có khi còn lúng túng éo dám trả lời .. đại học ra cả đấy .
Học công nghệ thông tin , hỏi SSD , ram DDR4 là gì . Nó trả lời lại SSD là gì ? Giờ mới có Ram 3 chứ có đâu ra Ram 4 . Mà cãi hùng hồn lắm ~> Phương pháp dạy học , dụng cụ thực hành trong trường quá lạc hậu , ra trường ko bắt kịp được với những thiết bị hiện đại . Không phải đụng chạm mất lòng chứ nhiều thàng học CNTT ra ngu chết mệ . Còn thua cả thằng Trung cấp nghề .
Một thằng học bưu chính viễn thông ra , ko tìm dc nghề , làm công nhân dc mấy tháng xìu xìu ển ển . Vì cái tướng thư sinh thì làm gì nổi . Nghĩ xong 1 năm gặp lại hỏi làm gì . Trả lời : " Em làm công an xã " Hết hồn chưa
Học điều dưỡng , xin vào bệnh viện ko dc . Phải đút lót 100tr mới cho vào làm . Mà lương thì 1tr5/tháng ( năm 2015 luôn nhé ) .Thế là nghĩ đi làm công nhân may .
Học cao đẵng đại học tài chính kế toán , quản trị kinh doanh . Cũng là công nhân hết . Nói thẵng ra là cầm cái bằng mà éo có năng lực , một phần là ko tự tin đi xin việc ngành mình học . Làm công nhân dc 1 năm thì đi xin việc ngành mình học , mà giờ chỉ còn cái xác , chứ kiến thức quên hết mệ rồi .
Chuyện có thật cả đấy , tâm tư lắm
Học cho cả đóng ra trường ko tìm dc việc làm . Chỉ tổ đóng tiền nuôi mấy ông thầy .