Chú em thớt đây thật sự rất giống mình ,,  cuối cấp 2 đầu cấp 3  thật sự rất chán học . dù mình học cũng khá  , vì nghĩ những thứ học dc liệu sau này  có áp dụng dc gì ko., có giàu dc ko .. mình lăn lê ở thư viện , nhà sách , tìm hiểu những cuốn sách làm giàu , như dạy con làm giàu , suy nghĩ thành đạt vv.v., xem những chương trình , tấm gương thành công ,
nhìn lũ bạn bè xung quanh suốt ngày học thêm mà cười thầm , lũ chúng mày kém cỏi lắm , sau này học xong thì chỉ làm culi thôi 

 , mình nuôi mộng làm giàu như mở trang trại , lập công ty 

 . suy nghĩ  bỏ học năm lớp 12 luôn tồn tại trong đầu  nhưng  rồi cũng ráng nốt ko mẹ phiền lòng . vì ko có vốn này , 17 tuổi xin việc thì ai cho làm .
  , thi tốt nghiệp xong mình đạp xe 100km lên HN giữa mùa hè ,  xong 2 ngày sau lại bơi về 

 , kaka , nghĩ lại thấy mình thật kém cỏi . sau đó lên HN thi đại học thì mình ra quán net đánh chế 

  mình thi năm 2k10
Tiếp theo là những tháng ngày tăm tối , năm 2k11 thì dc cái máy tính cũ nối mạng và mình nghiện game , xin đi làm vài nơi như cu li , phụ hồ , đóng nước lọc nhưng do cận 7 độ với sức khỏe ko dc tốt lắm nên toàn bỏ dở , lại quay về nhà làm phụ cho xưởng may của gia đình , ròng rã 4 năm , ko bạn bè , ko đi ra ngoài trừ trường hợp bất khả kháng .  ,  mình chưa bao h nói ý định làm giàu của mình với bất cứ ai ngoài thằng bạn thân ( thằng naỳ hồi đạp xe với mình 20km rồi bỏ về 

 , h nó học trung cấp rồi  liên thông cao đẳng 

 ) ,  5 năm trôi qua h đã 23 tuổi , bạn bè h đi học đại học đã xong gần hết ,đứa thì chưa có việc đứa có việc thì lương 3 cọc 3 đồng 

 , mình chưa bao h hối tiếc về việc đã ko học đh , nhưng thật sự rất tiếc nuối những năm tháng đã qua , nó ám ảnh hàng ngày ( mình bị rối loạn ám ảnh cưỡng chế OCD ), đi ỉa cũng tiếc , ăn cơm cũng tiếc , nhìn hotgirl hôn nhau lại càng tiếc 

 .
Chốt : khuyên thớt cố ráng hết cấp 3  , chắc chú em cũng ko bỏ đâu 

, còn bạn bè nữa  , kỉ niêm càng quan trọng hơn , chứ ko phải cái bằng cấp 3 . Sau đó thì làm gì chắc chú tự biết , đừng để sự ỷ lại hay lười biếng cản bước mình , như anh đây để rồi tiếc nuối đến sinh bệnh .
Quan niệm của chú như thế , thành công hay không là do ý chí , quyết tâm của chú  chứ ko do người khác quyết định .
Stay hungry . stay fulish .