Lâu rồi mới có cảm xúc thế này ...........
Hoàn toàn là tự mình viết nha không copy
Qúa khứ là con đường mà ai cũng phải đi qua mới có thể đến được hiện tại và tương lai.Qúa khứ không thể chôn vùi mà không thể quên đi hay xóa nó đi trong khối óc và trái tim.Nó chỉ có thể được ta ru ngủ,một giấc ngủ ngắn,dài hoặc có thể được cất dấu đâu đó trong một ngăn của trái tim ,để khi đến với thành công,ta sẽ đánh thức nó,đem ra ngẫm nghĩ,nhìn lại những gì đã qua để thèm một lần được nhớ,được đau và nhỏ lệ......
Trời mấy nay nóng thật...tôi mong chờ 1 cơn mưa bất chợt hôm nay chợt dưng tôi có cái cảm giác buồn man mác, 1 cơn gió lạnh đến xé lòng...nhưng cuộc đời là vậy mà...đâu như những gì ta mong ước...ta vẫn sống ở thực tại chứ ta có sống ở trong mơ đâu....
Cuộc sống vốn nghiệt ngã cho ta một lần hạnh phúc để rồi vô tình nó ra đi. Bây giờ đã khác trước rồi tôi tự mình tiếp tục đứng lên và tiếp tục đi trên con đường của cuộc sống. tôi tự nhủ mình phải cố gắng lên vì bên mình còn có những người thân , họ là niềm động viên rất lớn đối với tôi, tình cảm ấy sẽ không bao giờ mất đi cả. Ngay khi chết đi tôi vẫn mỉm cười vì họ sẽ khóc và nhớ tới tôi, còn tình yêu ư? Nó không được như thế đâu?
Tình đầu bao giờ cũng là cái đáng nhớ. Đó là bản nháp để ta bước vào đời. Mối tình đầu không phải chỉ có toàn vị đắng, bởi thế, nếu không thể quên, đừng cấm mình không được nhớ...
Có ai nghĩ rằng tình đầu là tình đẹp nhất ?!?
Lần đầu tiên ta biết yêu là lần đầu tiên được biết những rung cảm chưa bao giờ có, là cảm giác trái tim rung rinh vì một kẻ khác phái, là nỗi nhớ mong da diết khi xa cách, là cái nắm tay còn ấm nóng
Nhưng tình đầu cũng là tình dễ vỡ tan nhất....
[FLASH]http://static.mp3.zing.vn/skins/mp3_main/flash/player/mp3Player_skin1.swf?xmlurl=http://mp3.zing.vn/blog?MjAxMC8xMS8xNi9kL2IvInagaMEZGI4ZjkwZDA1Zjk4Mzk1MmMyNjUxMGI4Zjk3ZDliMzMdUngWeBXAzfE5oxrAgVdUngG6rXkgTmjDqXxLaOG6r2MgVmnhdUng4d0fHwy[/FLASH]
Tình đầu đến nhẹ nhàng và cũng ra đi thật chóng vánh. Đôi lúc ta dại khờ - muốn quên tất cả - Tình đầu - Sự thực thì dù ta có muốn quên tình đầu bao giờ cũng khó khăn. Nó len lỏi vào trái tim ta và ngự trị ở trong đó đến bao giờ không ai có thể trả lời được. nhưng mọi thứ sẽ hạnh phúc hơn vì ta biết ... tan vỡ ấy ... đang dâng lên cho ta một bài học, một niềm tin, một bước - cho ta tìm và giữ hạnh phúc mình đang có ...
Tôi thầm nghĩ con người cũng giống như một dòng sông, có những khúc quanh và đoạn chảy êm đềm. Nếu ta cố cắt đi một khúc trong cả con sông dài dằng dặc ấy (cho dù là khúc đấy chứa đầy những cơn sóng giữ), cuộc đời đâu còn là một bức tranh hoàn hảo. Có nhận, có mất mát, ấy là lẽ tự nhiên của cuộc sống...
Nhớ năm xưa khi lúc c/t hát bài này cho ấy nghe và khóc ......... nước mắt ....... và mưa ...... và the end