Sáng ngày hôm sau tôi trỡ về nhà
Thấy mẹ đang đứng trước sân quét lá
Tôi mặc kệ và cứ chạy thẵng ra sau
Kễ từ đó , tôi và mẹ hok nói chuyện 1 câu
Tôi cố gắng học , sau vài tháng , tôi lên thành thị
Đây là cái lúc tương lai mình tôi bước đi
Tôi thành tài và tìm dk nữa đời mình
Tự lo cuộc sống bắt đầu tôi lập gia đình
Mỗi tháng tôi gữi tiền và mua những thứ bà cần
Tôi nghĩ làm như thế đã là đũ bỗn phận
Khi tôi có con trai cũng đã gần 3 năm
Bà từ quê xa xôi lên nhà tôi vào đây thăm
Tôi thấy thế liền quát thẵng vào bà
Bà định phá tan nát cuộc đời con tôi nữa hã
Bà liền mĩm cười và quay lưng bõ đi
Dáng đi khập khiễng cùng lệ hoen mi
Vào mùa hè tôi dắt gia đình về thăm quê
Vừa nghĩ đến bà tôi liền mặc kệ
Đi tới đầu ngõ thấy tiếng bà kêu tôi
Lặp đi lặp lại nhưng tôi hok thấy ai
Tôi liền quay lại và chạy thẳng vào nhà
Tôi trợn mắt khi biết tin bà đã đi xa
Nhìn lên bàn thờ tôi liền quỳ xuống đất
Tôi gào thét và hối hận khi bà đã mất
Bỗng thấy trên bàn có 1 lá thư
Tôi liền đọc nó và biết được lý do
Khi tôi sinh ra một mắt tôi bị hư
Bà đã bán tất cã đễ chữa cho tôi
Bà đã đưa mắt trái cũa bà cho tôi
Và bây giờ mắt phãi đang rơi nước mắt
Mất đi người mẹ là cái giá rất đắt
tôi ước được nắm bàn tay mẹ thật chặt