thầy của bạn nói giống cô của mình
,cô nói rằng : là tiến sĩ kinh tế nhưng cô lại vào trường và dạy các em phân tích về quá trình đạt được trong kinh doanh chứ cô ko kinh doanh,còn cô marketting thì chuyên môn về nhìn nhận cách bán hàng nhưng cô cũng vào trường dạy,mình cũng từng hỏi tại sao cô ko đi theo con đường cô muốn,cô nói 1 câu mà mình nhớ như in: vì con đường cô chọn kinh doanh nhưng(khách hàng )ko chọn cô .nói thật lúc đó khi mình nghe xong,mình đi theo 1 cách nghĩ riêng của mình.
Rồi 1 chuyện khác đi học về xe mình bị hư,dắt muốn ngu,đi tới 1 đoạn gặp được người sửa xe mừng gần chết,nhưng ông ta nói ko sửa xe đạp,chỉ sửa xe máy,mưa thì như quả bom trút nước mà rớt lên người,trong túi chỉ còn đúng 5 ngàn,lỡ sửa xong cũng ko biết có đủ tiền trả ko,vậy là mệt mỏi muốn ngồi xó nào đó khóc cho xong cái tội ngu bỏ tiền ở trên bàn sáng thẳng tiến đi học mà quên lun,thằng nhỏ trong nhà ông sửa xe đó đi đâu về,thấy mình dắt cái xe đi cái tướng thảm thảm( đói bụng gần chết ),nó hỏi câu mà mình ngơ lun:em có học lóm qua sửa xe đạp của ông chú,chị để em sửa cho./nhóc ấy sửa đúng 15 phút mà chỉ lấy 3 ngàn.đến bây giờ mình vẫn nhớ lúc đó 1 cậu nhóc chỉ 14 tuổi,áo quần lấm lem vì sửa xe cho mình,cười nụ cười vui vẻ./qua cái này mình cũng thấy có học cái này thì mới có thể đem vận dụng được cho mình hay cho người khác,nên học ko bao giờ là thừa,nhưng mà học sao cho làm được là được