hồi đó tui làm AD cho "Dòng máu anh hùng" quay tại nhà tù từng giam Nguyễn Văn Cừ, nay là di tích nằm trong bệnh viện Nhiệt Đới. Những lúc off, tui có lân la đến nhà xác bệnh viện để hỏi thăm mấy chuyện ma. Ông gác nhà xác nói ai mà không tin ma quỷ có thiệt thì cứ vô đây mà chứng kiến. Ổng nói đêm nào cũng phải uống rượu mới ngủ được. Mấy con ma cứ phá phách, vén mùng ném đất đá vô người ổng hay cầm chân kéo đi. Lúc trước có một cây sứ trước nhà xác, trên đó luôn có mấy con ma đứng trêu ghẹo người đi qua nhưng cái cây đó đã bị chặt. Lúc quay DMAH, tui đã thấy cái không khí rờn rợn của cái nhà tù nói riêng và nguyên cái bệnh viện nói chung. Ngày quay cuối cùng tại đây, kết thúc khoảng 6h sáng, khi đoàn phim đang thu dọn ánh sáng, máy móc khỏi hiện trường, tui đi một vòng kiểm tra thì thấy rõ ràng có một người mặc áo đỏ ( thời điểm này có thể chi tiết này không nhớ chính xác ) đang đi phía trước rồi quẹo vào góc cua. Tui tưởng người của đoàn phim nhưng khi tui quẹo vào theo thì chẳng thấy có ai hết. Tui nổi hết da gà vì đó là đường cụt, chẳng có lối ra. Tui hết hồn leo lên cây thang tre của nhóm ánh sáng dùng để chuyển đồ qua phía bờ tường bên kia thì chẳng thấy ông nào mặc đồ giống vậy hết nên lúc đó chắc chắn là vừa thấy một con ma nên tui hết hồn tụt xuống rồi dzông tuốt ra ngoài.
Đã 3 năm trôi qua mà tui chẳng thể nào quên được hình ảnh đó. Còn một lần khác ở nhà cũ, cũng lâu lắm rồi, tui đang ở trong phòng với mẫu hậu, khuya lắc khuya lơ mà nghe tiếng gõ cửa cộc cộc, tui đành "gồng mình đối diện với sự thật" ( vì trước đó thỉnh thoảng cũng nghe tiếng gõ cửa kỳ dị này nhưng... trốn luôn ) ăn mật gấu ra mở thử. Tui thấy mồn một 1 cái bóng đen lướt đi ngay trước mặt, dù đó là khoảng không gian tối đen. Tui đứng như trời trồng, miệng á khẩu nhưng kỳ lạ là thay vì sợ hãi, tui lại có cảm giác ấm áp, thân thiện như đó là người thân yêu của mình.
Đó là hai lần thấy ma 100% của tui nhưng mỗi lần là một cảm giác trái ngược nhau. Hồi đi làm bên một cty "khét tiếng" về tổ chức show trực triếp trên TV nằm trong hẻm đường Nguyễn Đình Chiểu, tui cũng bị ma đe hoài lúc ngủ. Cty này từ trên xuống dưới đều có hình Phật và một không khí ma quái khi lên cầu thang lầu 2. Nếu có người quen nào từng làm ở đây, họ sẽ xác nhận cho bạn biết là rất nhiều nhân viên khi ngủ trưa đã từng bị các "đồng chí ma" hỏi thăm sức khỏe. Nhà này nghe nói trước kia là của tổng bí thư LD. Tháng nào cũng có "thầy" tới thắp hương cúng bái vào các ngày rằm. Không biết có phải vì có kiêng có lành hay không mà cty này đã phất lên ào ào như diều gặp gió, trở thành "đại gia" số một trong việc tổ chức show có trực tiếp trên truyền hình.
Đã 3 năm trôi qua mà tui chẳng thể nào quên được hình ảnh đó. Còn một lần khác ở nhà cũ, cũng lâu lắm rồi, tui đang ở trong phòng với mẫu hậu, khuya lắc khuya lơ mà nghe tiếng gõ cửa cộc cộc, tui đành "gồng mình đối diện với sự thật" ( vì trước đó thỉnh thoảng cũng nghe tiếng gõ cửa kỳ dị này nhưng... trốn luôn ) ăn mật gấu ra mở thử. Tui thấy mồn một 1 cái bóng đen lướt đi ngay trước mặt, dù đó là khoảng không gian tối đen. Tui đứng như trời trồng, miệng á khẩu nhưng kỳ lạ là thay vì sợ hãi, tui lại có cảm giác ấm áp, thân thiện như đó là người thân yêu của mình.
Đó là hai lần thấy ma 100% của tui nhưng mỗi lần là một cảm giác trái ngược nhau. Hồi đi làm bên một cty "khét tiếng" về tổ chức show trực triếp trên TV nằm trong hẻm đường Nguyễn Đình Chiểu, tui cũng bị ma đe hoài lúc ngủ. Cty này từ trên xuống dưới đều có hình Phật và một không khí ma quái khi lên cầu thang lầu 2. Nếu có người quen nào từng làm ở đây, họ sẽ xác nhận cho bạn biết là rất nhiều nhân viên khi ngủ trưa đã từng bị các "đồng chí ma" hỏi thăm sức khỏe. Nhà này nghe nói trước kia là của tổng bí thư LD. Tháng nào cũng có "thầy" tới thắp hương cúng bái vào các ngày rằm. Không biết có phải vì có kiêng có lành hay không mà cty này đã phất lên ào ào như diều gặp gió, trở thành "đại gia" số một trong việc tổ chức show có trực tiếp trên truyền hình.