Chat Vài mẩu truyện vui

juiceboy

Banned
Joined
Aug 20, 2025
Messages
42
Reactions
0
MR
0.003

Chết với tao chưa!​

Một anh, nhà có giỗ, vợ vừa làm cỗ xong, đặt lên bàn thờ thì một con ruồi đến đậu ngay lên đĩa thịt. Chị vợ vội kêu lên:

- Thôi chết rồi! Mâm cơm cúng ông bà mà anh không coi cẩn thận để ruồi nó đậu vào, làm uế tạp mất rồi!

Anh chồng nghe thế, giận con ruồi lắm, nghĩ bụng: Hai vợ chồng lòng thành làm được mâm cơm mà con ruồi nó làm ô uế, giờ có cúng, ông bà cũng không về hưởng nữa, liền lên huyện kêu:

- Bẩm lạy quan lớn, chúng tôi vất vả quanh năm hôm nay mới làm đuợc mâm cơm cúng ông bà, thế mà con ruồi nó sà vào, làm ô uế cả. Xin quan lớn xử tội nhờ. Quan nghe xong bảo:

- Tao cho phép mày từ rày hễ thấy nó bất kỳ ở đâu, cứ đánh cho chết.

Quan vừa buông lời, thì một con ruồi đến đậu ngay trên má quan. Anh kia trông thấy, mắm môi, giang tay tát bốp vào mặt quan chứi:

- Bố mày! Ðã chết với tao chưa!
 
Joined
Feb 18, 2014
Messages
5,747
Reactions
1,521
MR
0.181
Chat with me via Yahoo Messenger Follow me on Facebook X.com

Không hơn gì nhau​

Trong cuộc phỏng vấn kế toán tại một công ty, sếp tổng hỏi cô gái xinh đẹp mặc váy ngắn.

- Cô đã không trả lời được hai câu đầu tiên tôi hỏi rồi, bây giờ là cơ hội cuối cùng của cô, nếu cô trả lời được thì tôi sẽ nhận cô vào làm, nếu không thì đành phải chia tay cô ở đây. Nếu tôi viết số 1 lên cả đùi trái và đùi phải của cô thì sẽ là số mấy?

Cô gái trả lời:

- Số 11 thưa ông.

- Cô thật là ngốc, đến đọc số mà cũng không xong thì sao mà làm kế toán được. Phải là 101 mới đúng!

Cô gái ngượng đỏ mặt, tuy nhiên trước khi ra khỏi phòng cô vẫn không phục bèn hỏi lại sếp tổng:

- Ngài nói đúng, đó là số 101, nhưng tôi không ngốc. Nếu số 1 đó được viết lên hai đùi của ngài thì ngài đọc đó là số mấy?

Sếp cười bảo:

- Vậy mà cô cũng hỏi, tất nhiên là 111 rồi.

Cô gái cười lớn:

- Không phải 111 mà chỉ là 1,1 thôi. Hóa ra ngài cũng chẳng hơn gì tôi.
 

Đối đáp trai gái khó đỡ​

Nam: Chúng ta gặp nhau ở đâu đó rồi phải không?

Nữ: Đó là lý do vì sao tôi không đến đó nữa.

---

Nam: Ghế này trống phải không?

Nữ: Vâng, và cái này cũng trống nốt nếu anh ngồi xuống.

---

Nam: Anh muốn gọi cho em. Số điện thoại của em là số mấy?

Nữ: Nó nằm trong danh bạ điện thoại đấy.

Nam:Nhưng anh không biết tên em?

Nữ: Thì cũng ở trong đấy.

---

Nam: Tôi biết cách làm hài lòng một người phụ nữ.

Nữ: Vậy thì hãy để tôi yên.

---

Nam: Anh muốn hiến dâng anh cho em...

Nữ: Xin lỗi, tôi không quen nhận quà rẻ tiền.

---

Nam: Anh sẽ đi đến tận cùng trái đất vì em.

Nữ: Vâng, cám ơn, nhưng anh có ở lại đó không?
 

Nằm ở đâu?​

Một họa sĩ trường phái trừu tượng phàn nàn với bạn:

- Bà khách hào phóng mà tớ vừa vẽ xong lại mò đến đòi đổi màu mắt.

- Thì có gì đâu, cậu cứ tô màu khác đè lên thôi.

- Nhưng tớ không thể nhớ nổi cặp mắt bà ta nằm ở đâu!
 

Một ngày của giám đốc​

Vị giám đốc luôn hành xử một cách bài bản theo kế hoạch đã được lên lịch từ trước.

7 giờ 30 sáng: Thức dậy. Nằm trên giường thêm ba mươi phút để cố nhớ lại những gì tối qua. Thường không nhớ ra. Khi suy nghĩ có ngáp và vươn vai nhưng không thò chân ra ngoài chăn. Máy lạnh đương nhiên vẫn mở.

8 giờ: Vào toilet. Thực hiện những nhu cầu hồn nhiên. Vừa thực hiện vừa hát. Nhạc ngoại quốc, lời Việt là chủ đạo. Cạo râu và kiểm tra lông mũi theo tiêu chuẩn ISO-9002. Chỉ ngoáy tai khi có tắm.

8 giờ đến 8 giờ 30: Ăn sáng. Mắng con. Khiển trách người làm. Than thở với vợ. Uống thuốc hạ huyết áp. Uống hải cẩu hoàn. Nghe tin bóng đá. Thắt cà-vạt. Mặc complet.

8 giờ 30 đến 9 giờ: Ra xe. Vừa ra vừa xỉa răng. Vứt tăm qua cửa kính xe. Nhắn tin cho em. Xóa một số tin nhắn của em. Kiểm tra lại lớp keo trên tóc. Ngả lưng và nới khuy áo vest.

9 giờ đến 9 giờ 30: Vô công ty. Bắt tay đủ ba người. Đọc báo. Mở vi tính xem giá chứng khoán. Nhún vai. Uống trà. Treo áo vest lên lưng ghế. Ký một số công văn. Uống trà tiếp tục.

9 giờ 30 đến 11 giờ: Mời đối tác sang quán cà phê trước công ty. Dặn thư ký là đi họp. Quyết định với đối tác là còn phải gặp nhiều lần. Cười bí hiểm khi được hỏi về hoa hồng. Cố gắng khi nói chuyện có pha tiếng Anh và tiếng Pháp. Gật đầu với mấy bàn quen. Tỏ ra nghiêm nghị với những em mới vào.

11 giờ đến 1 giờ 30: Mời đối tác dùng cơm trưa. Chọn nhà hàng sang, nhưng có hóa đơn đỏ. Uống ba ly bắt đầu xưng cậu - tớ và vỗ vai nhau. Gọi một con cầy hương nhưng chả hiểu nhà hàng dọn con gì. Thề sẽ trung thực. Hứa ký hợp đồng. Nháy mắt khi bàn về phụ nữ. Dùng khăn lạnh lau cả cổ lẫn mặt. Nói to hơn lúc bình thường. Cầm cua rang muối bằng cả hai tay. Mở khuy áo trên. Khen cô thư ký của đối tác đẹp. Nếu cao hứng có thể đọc bài thơ do mình sáng tác. Kể về những chuyến đi Bangkok, tùy theo quan điểm và độ chân tình sẽ quyết định kể từ đâu. Tranh nhau thanh toán. Ôm vai rồi xiết chặt tay.

Từ 1 giờ 30 đến 3 giờ chiều: Ngủ trong salon phòng làm việc. Dặn thư ký không để ai vào. Ngáy to hay nhỏ là tùy loại rượu vừa uống. Khi ngủ thỉnh thoảng có giật mình.

Từ 3 giờ đến 3 giờ 30: Thức dậy. Rửa qua mặt mũi. Xem lại giấy tờ ban sáng. Gọi thư ký vô khiển trách, cố gắng tìm ra vài lý do. Thư ký nên già để tránh dị nghị. Họp với tay trợ lý thân tín. Dặn nó phone về nhà khi mình đi vắng để nhờ nói lại với vợ một số thông tin đã chọn lọc. Trao đổi vài đĩa phim DVD. Nhờ tìm vài loại thuốc và vài thứ rượu ngâm. Khi trợ lý ra khỏi phòng thì phone cho em, than từ sáng tới giờ quá bận.

Từ 3 giờ 30 đến 4 giờ 30: Họp các trưởng phòng chủ chốt. Mắng ba đứa, khen ba đứa, còn lạnh lùng với ba đứa. Nhấn mạnh những điều đã nói hôm qua. Kêu mệt và kêu nhức đầu nhưng đứa nào hỏi thăm thì gạt đi. Nhớ những câu quan trọng đứng lên khi nói.

Từ 4 giờ 30 đến 5 giờ 30: Ở lại trong văn phòng khi mọi người đang ra về, cố tình để hé cửa. Viết và đọc như điên. Quát ầm ầm trong điện thoại. Khi mọi người đã về hết, phone cho em hẹn cà phê chiều.

Từ 5 giờ 30 đến 7 giờ: Ngồi với em ở cà phê loại sang. Nói nhiều về tâm trạng, về cảm xúc và nghệ thuật. Tiết lộ rằng mình sinh ra đáng lẽ phải làm nghệ sĩ chứ không hợp kinh doanh, nhưng hoàn cảnh đưa đẩy, giờ mới thấy tiền bạc là phù du. Thở dài kín đáo. Nắm tay nhè nhẹ. Xa xôi về nỗi cô đơn mơ hồ. Đọc một câu trong cuốn tiểu thuyết vừa xem. Bất thình lình nhìn em không nói.

Từ 7 giờ đến 9 giờ: Đi ăn tối với em. Thức ăn ngon, đĩa nhỏ, phòng kín đáo, rượu vang thơm. Đèn mờ dịu. Kể về thời thơ ấu vất vả. Kể về phim Sắc giới một cách cảm thông. Ngạc nhiên với những điều cổ hủ. Phẫn nộ với những nhỏ nhen. Cau mày khi nghe về tiền bạc. Bao dung khi nói về tội lỗi.

Từ 9 giờ đến 10 giờ tối: Xóa hết tin nhắn, lịch sử cuộc gọi của em. Về nhà. Than với vợ là sắp điên lên vì họp. Ăn cơm nhà nửa chén, kêu mệt rồi thôi. Hỏi qua việc học của con. Đá cho con mèo hai cú.

Từ 10 giờ đến 10 giờ 30: Vô toilet. Tùy hôm mà ngồi trong đó nhanh hay chậm. Kiểm tra kỹ các dấu vết trên thân mình. Nhìn toàn thân xem bụng đã chiếm bao nhiêu. Ho và khạc. Đánh răng bằng máy. Định xức dầu thơm rồi lại nhún vai.

Từ 10 giờ 30: Lên giường. Tắt di động. Online lướt lát vài trang web, không dừng quá lâu ở Facebook em để vợ không kịp nghi ngờ. Kêu mệt thêm lần nữa. Ngủ và ngáy đều. Nằm mơ thấy mình còn trẻ.
 

Cái lợi của bia​

Vừa thấy bóng dáng chồng, vợ bực bội nói:

- Sao anh cứ uống bia hoài vậy? Uống bia nhiều hại tim, hại gan, hại thận, hại đủ thứ.

- Em chỉ thấy cái hại mà không thấy được cái lợi của bia.

- Lợi gì mà lợi?

- Thì... lợi tiểu!
 

Những bài văn bất hủ của học trò​

Đề: Tả vật nuôi nhà em.

Nhà em có nuôi một con chó. Nó đen như cục than. Bụng nó bự như cục thịt heo bán ở ngoài chợ. Mắt nó như hai viên hột xoàn. Bốn chân nó như cái cột đình.

Đề: Tả một chuyến về quê ngoại.

Hè vừa rồi em được ba mẹ cho về nhà ngoại chơi. Nhà ngoại cách nhà em hai căn.

Đề: Kể về một người mà em yêu quý.

Nhà em có một người tên là ông nội. Ông em nay đã ngoài 70 xuân nhưng da dẻ nhăn nheo hết rồi. Mắt ông to tròn và lấp lánh như hai hòn bi ve. Miệng ông cười thật tươi và khi cười để lộ hàm răng trắng đều như hạt bắp.

Đề: Tả cây cổ thụ.

Gần cổng trường em có một cây cổ thụ. Cây cao to, cành lá xum xuê, thân cây sù sì. Hàng ngày, tổ em thường ra bắt sâu nhổ cỏ, tưới cho cây thêm xanh tốt.

Đề: Tả cây chuối.

Lá cây chuối xanh màu lá chuối, búp cây chuối xanh màu nõn chuối, còn thân cây chuối to bằng bắp đùi bố em.
 

Khách VIP​

Cô thư ký chạy vào nói với sếp: "Sếp ơi, có một vị khách từ sáng đến giờ xin gặp sếp bốn lần rồi ạ!"

- Trời ơi! Tôi mướn cô về để làm gì? Cô phải biết khi nào tôi bận chứ.

- Sếp bận gì ạ, để em còn trả lời cho khách?

- Sao? Tôi phải trả lời cô chắc? Tôi đang chuẩn bị nội dung chiều họp, nghiên cứu điểm chứng khoán của cổ phần công ty ta, dự án phát triển công nghệ của công ty ra các nước... được chưa?

15 phút sau, cô thư ký lại gõ cửa phòng sếp, mặt tái xanh, thở hổn hển:

- Khách nhờ nhắn lại 3 tin. Thứ nhất nội dung chiều họp không thể nằm dưới váy của cô trợ lý. Thứ hai điểm chứng khoán của công ty đang ở trên sàn giao dịch, chứ không nhất thiết phải mang cô trợ lý trên đùi. Cuối cùng sẵn sếp nghiên cứu dự án phát triển công nghệ ra nước ngoài, khách đề nghị sếp nên nghiên cứu dự án chuyển khẩu ra khách sạn chiều nay luôn.

- Ai... ai mà láo thế? Khách tên gì, cơ quan nào?

- Dạ cơ quan và tên thật thì em không biết, nhưng khách để nickname lại là "bà nhà@yahoo.com" ạ!
 

Bằng chứng ngoại tình​

Tại phiên xử, quan toà hỏi:

- Anh có bằng chứng gì mà kết luận vợ anh ngoại tình?

- Dạ, hôm đó tôi về khuya, khi bấm chuông thì nghe cô ta nói: 'Yêu ơi, đợi em một chút!'.

- Như thế thì đâu phải ngoại tình.

- Nhưng tên tôi là Tý, chứ có phải là… Yêu đâu ạ.

- !!!
 

Ăn trước kẻng​

Trong bàn nhậu, một anh chàng đã ngà ngà tự khai:

- Vợ chồng mình hồi đó “ăn cơm trước kẻng”…

- Tớ thì lại… “ăn phở trước kẻng” – anh thứ hai “tự hào” tuyên bố.

Anh chàng thứ ba, chưa vợ, cũng góp chuyện:

- Mình cũng mới “ăn” hôm qua, vẫn chưa biết là “cơm” hay “phở”!
 

Canh trộm​

- Cái nhà thằng cha giàu sụ vậy mà chẳng bị mất trộm bao giờ. Sao lại có chuyện lạ nhỉ?

- Có tên trộm nào lẻn vào khi vợ thì thức suốt đêm để canh chồng về, còn ông chồng thì về bất kỳ lúc nào kể cả nửa đêm.
 

Đàn bà đãng trí trước đàn ông​

Sau khi đọc cho chồng nghe bài báo nói về sự đãng trí, bà vợ nói:

- Thật vô lý khi nói đàn bà đãng trí trước đàn ông.

Ông chồng chậm rãi trả lời:

- Họ có lý đấy, bà đã đọc bài báo này cho tôi nghe 3 lần rồi.
 

Bị đuổi việc vì hiểu nhầm​

Chàng thanh niên bị đuổi việc trở về nhà. Khi bố hỏi nguyên nhân, anh ta trả lời.

- Bố ạ, chả là ông sếp ghen tị với con ấy mà! Con đã chắp tay sau lưng và đi khắp phân xưởng để xem mọi người làm việc như thế nào.

- Thế ông ấy ghen tị điều gì?

- Mọi người trong phân xưởng cứ tưởng con là sếp của họ chứ không phải là ông ta.
 

Cứ bảo tuổi sửu có được không!​

Đồn rằng có một ông huyện rất thanh liêm, không ăn của đút lót bao giờ. Bà vợ thấy tình chồng như vậy cũng không dám nhận lễ của ai. Có làng nọ muốn nhờ quan bênh cho được kiện, nhưng mang lễ vật gì đến, quan cũng gạt đi hết. Họ mới tìm cách đút lót bà huyện. Bà huyện cũng từ chối đây đẩy:

- Nhà tôi thanh liêm lắm, tôi mà nhận của các ông thì mười, hay mười lăm năm sau ông ấy biết ông ấy cũng vẫn còn rầy rà tôi đấy!

Dân làng năn nỉ mãi, bà nể tình mới bày cách:

- Quan huyện nhà tôi tuổi “Tí”.Dân làng đã có ý như vậy, thì hãy về đúc một con chuột bằng bạc đển đây, rồi tôi thử cố nói giùm cho, họa may được chăng!

Dân làng nghe lời về đúc một con chuột cống thật to, ruột đặc toàn bằng bạc, đem đến. Một hôm quan huyện trông thấy con chuột bạc, mới hỏi ở đâu ra, bà huyện liền đem sự tình kể lại. Nghe xong, ông huyện mắng:

- Sao mà ngốc vậy! Lại đi bảo là tuổi “Tí”! Cứ bảo tuổi “Sửu” có được không?
 

Họa sĩ nghèo​

Trên đường đi học về, bé Mi thấy một họa sĩ đang vẽ phong cảnh.

- Bé Mi: Tội nghiệp chú quá.

- Họa sĩ: Sao vậy?

- Bé Mi: Tại chú không có tiền mua máy ảnh nên phải ngồi vẽ, tội quá!

- Họa sĩ: ??!!
 

Vốn tiếng Pháp của John​

John trở về sau chuyến đi du lịch ở Pháp. Vì là người học môn tiếng Pháp rất giỏi nên điều đầu tiên các bạn cùng lớp hỏi thăm John là:

- Ở bên ấy, cậu có bị lúng túng với vốn tiếng Pháp của mình không?

- Ồ tớ thì không hề, nhưng người Pháp thì lúng túng lắm!
 

Tự tử​

- Làm sao cô lại bị thế này...

- Tôi định tự tử.

- Cô đùa à, cô định tự tử bằng cách bắn vào ngón tay sao...

- Lúc đầu tôi đã định bắn vào ngực, nhưng rồi nhớ ra rằng tôi đã mất 20.000 đô la để nó trở nên đẹp như thế. Bởi vậy tôi mới chĩa súng vào tai, nhưng tôi sợ nghe tiếng súng bởi thế tôi mới lấy ngón trỏ bịt tai kia lại để đỡ ồn. Rồi tôi bóp cò...
 

Bức thư tình đầu tiên​

Em! Đây là câu đầu tiên anh viết dành cho em. Kế đến, anh viết cho em câu thứ hai. Anh muốn nói với em rằng, câu này anh viết đã là câu thứ ba rồi đó!

Em à, em có biết câu em đang đọc đã là câu thứ tư rồi không? Vậy mà anh vẫn không thể bắt đầu câu chuyện ở câu thứ năm này. Anh hy vọng sẽ nói được điều muốn nói với em ở câu thứ sáu, nhưng sao thấy khó mở lời quá, hẹn em ở câu thứ bảy nha. Mà thôi, đợi thư xuống dòng, anh sẽ tâm sự với em được nhiều hơn.

Em ơi, em có biết giờ đã là câu thứ mấy rồi không? Anh dạo này trí nhớ kém quá nên không thể đếm nhiều được. Nếu anh không nhầm thì đã là câu thứ mười rồi. Nếu đúng thế thì khi anh chấm hết câu này cũng là lúc anh chuyển sang câu thứ mười hai rồi đó. Anh dự định sẽ nói điều muốn nói ra ở đây, nhưng cứ sợ em không đủ bình tĩnh, nên anh đành để nó ở câu sau nữa.

Em à! Em vẫn đang đọc bức thư của anh đó chứ? Điều anh muốn nói với em là hãy kiên nhẫn đọc câu kế tiếp. Cũng sắp hết giấy rồi nên anh sẽ nói ngay thôi. Nếu em vẫn tin anh, hãy đọc thêm câu này nữa. Anh không muốn làm mất thêm thời gian của em, nên anh sẽ cho em biết ngay bây giờ. Em à, anh muốn nói là… là… em hãy đọc lại lá thư này và trả lời anh ngay, em nhé!

Rất mong thư của em!
 

3 cái lợi của bơi để chọn bạn gái​

Hỡi cánh mày râu, trước khi quyết định nói lời yêu hãy đưa cô ấy đi bơi, có 3 cái lợi to đùng.

1. Vải che thân ít nên có thể nhìn thấy gần như toàn bộ cơ thể, đẹp xấu thế nào lộ rõ nhé.

2. Nhìn thấy khuôn mặt thật. Dưới nước, dù có trang điểm đằng trời, đều sẽ bị phai hết.

3. Đợi đến lúc biết bơi, cô ấy sẽ không bao giờ hỏi bạn câu: "Nếu mẹ anh và em cùng rơi xuống nước, anh sẽ cứu ai".
 

Ba trọc​

Một người đi chợ, mua được con lợn. Dọc đường về, trời nắng, đang định vào quán bên đường uống nước thì gặp một chú lính lệ. Chú lính lệ hỏi:

- Anh kia, con lợn giá bao nhiêu?

Anh ta thấy thầy quyền cũng chú ý đến mình và con lợn, liền lễ phép trả lời:

- Dạ, hơn quan đấy ạ.

Tên lính liền cho anh ta một bạt tai, rồi mắng:

- Mày láo! Dám nói lợn hơn quan à?

- Dạ, tôi lỡ lời!

Anh van lạy mãi, chú lính mới tha cho. Đi một đoạn lại gặp chú khách. Chú khách lại hỏi giá con lợn. Đang ấm ức trong lòng, anh ta liền bảo:

- Mới bị một vố trắng răng ra rồi, tôi không nói.

Cho là anh ta hỗn xược, chú khách đánh cho một gậy bảo:

- Mày lại chế nhạo ta trắng răng à?

Anh ta bỏ chạy thục mạng, nghĩ rằng chơi với những chú khách thế này, chỉ có thiệt thân. Về gần đến đầu làng, anh ta gặp hai ông sư và một chú tiểu đang từ chùa đi ra. Chú tiểu hỏi giá lợn, anh ta càu nhàu:

- Trọc này là ba trọc (ba lượt) rồi, tôi không nói nữa.

Chú tiểu đỏ mặt, đấm anh ta, cho là anh ta nhạo sư. Nhưng anh ta cãi: “Chứ không ba trọc à?” rồi đi thẳng vào làng.
 

Announcements

Today's birthdays

Forum statistics

Threads
433,970
Messages
7,316,745
Members
185,291
Latest member
aodphuchaianh

Most viewed of week

Most discussed of week

Most viewed of week

Most discussed of week

Back
Top Bottom