Chat Vài mẩu truyện vui

DaoDung2008

Banned
Joined
Feb 18, 2014
Messages
5,977
Reactions
1,522
MR
0.472
Chat with me via Yahoo Messenger Follow me on Facebook X.com

Chỉ vì thích đếm ôtô​


Viên cảnh sát nhìn thấy một người đàn ông nom có vẻ nhà quê, khù khờ đang đếm những chiếc xe ôtô dọc theo một con phố. Hắn bèn nảy ra ý định kiếm tiền.

- Ai cho anh đếm những chiếc xe đang đậu ở lề đường, điều đó là vi phạm pháp luật anh biết không?

Người đàn ông (luống cuống).

- Dạ...! thế ạ. Em không biết điều này mong anh tha cho ạ...em xin lỗi.

- Tha là tha thế nào, anh phải nộp phạt nếu không sẽ bị đi tù.

- Vâng, vâng! em nộp phạt ạ, đừng bỏ tù em, phạt thế nào ạ?

- Mỗi chiếc xe anh đã đếm, anh phải trả 2 đô la. Anh đã đếm được bao nhiêu chiếc rồi?

- Dạ! xem nào, em đếm được 15 chiếc thôi ạ!

- Uhm! Vậy anh phải nộp 30 đô la.

Nộp phạt xong hai người đi hai hướng.

- Thằng này ngu thật, mình bảo thế mà cũng tin - viên cảnh sát lẩm bẩm

- Thằng này không biết làm cảnh sát lâu chưa mà ngu thế. Mình đếm được những 30 chiếc, thế mà bảo 15 nó cũng tin - người đàn ông nói.
 

Cao bồi Texas​


Một đoàn kịch Anh quốc nổi tiếng chuyên về các tác phẩm của Shakespeare sang lưu diễn bên Mỹ. Họ rất thành công ở New York, Philadelphia, Boston, Los Angeles. Bây giờ họ sắp diễn 3 buổi ở Texas, quê hương của những gã cao bồi thô lỗ và kém văn hóa.

Buổi thứ nhất, trước 2.000 gã cao bồi, họ diễn vở Othello. Đến cảnh gay cấn nhất: Othello bóp cổ Desdemona, từ dưới phòng xem, một gã cao bồi kêu lên:

- Hãy tranh thủ làm một cái đã rồi hãy bóp cổ!

Màn sân khấu lập tức hạ xuống. Trưởng đoàn kịch tức giận nói với vị cảnh sát trưởng đến xin lỗi:

- Chúng tôi không diễn nữa! Cái lũ chăn bò dốt nát này không hiểu được thiên tài Shakespeare!

- Thôi, tôi xin ông - cảnh sát trưởng van nài - Ông cứ cho diễn nốt hai buổi đi. Tuy thô lỗ nhưng họ vẫn có nhu cầu văn hóa. Tôi sẽ có mặt ở đây và xin hứa sẽ không để xảy ra vụ việc gì nữa.

Trưởng đoàn kịch xiêu lòng và tối hôm sau, 2.000 gã cao bồi lại đến xem, ngồi hàng ghế đầu là viên cảnh sát trưởng.

Vở diễn là Romeo và Juliet. Hồi một, mọi chuyện ổn cả. Rồi đến cảnh ban công, bằng giọng đầy tình cảm, Rome nói:

- Juliet... Liệu trên đời này có cái gì to lớn, sâu thẳm hơn tình yêu của chúng ta?

Vừa nghe câu đó, viên cảnh sát trưởng đứng phắt dậy, rút hai khẩu colt ra cầm lăm lăm trên tay và quay xuống phòng xem quát:

- Hễ ai nói "cái đít tao", tôi bắn bỏ!
 

Lộ tẩy​


Trong lễ kỷ niệm tròn 30 năm ngày cha xứ nọ về với xứ đạo, một chính khách hàng đầu của địa phương được mời tới để đọc diễn văn.

Thế nhưng, vì ông ta đến muộn nên linh mục quyết định nói đôi lời với các giáo dân để kéo dài thời gian.

- Các con sẽ hiểu - Ông nói - ta có ấn tượng đầu tiên về xứ đạo này kể từ khi ta nghe lần thú tội đầu tiên ở đây. Khi ta tới đây vào 30 năm trước, ta đã nghĩ rằng mình được bổ nhiệm đến một nơi cực kỳ tệ hại. Người đầu tiên tới phòng xưng tội kể cho ta nghe anh ta đã lấy cắp một cái tivi và khi cảnh sát tới anh ta đã giết người cảnh sát. Hơn thế nữa, anh ta thụt két từ nơi làm của mình và chim chuột với vợ của ông chủ. Các con có thể tưởng tượng là ta cảm thấy thế nào. Nhưng ngày tháng trôi qua, ta dần hiểu rằng không phải tất cả mọi người đều như vậy, và ta có một giáo xứ tốt với toàn những người đáng yêu và dễ thông cảm.

Ngay khi linh mục vừa dứt lời thì chính trị gia tới, xin lỗi vì đã đến muộn. Ông ta ngay lập tức thực hiện bài nói chuyện của mình.

- Tôi sẽ không bao giờ quên ngày đầu tiên vị linh mục đã tới giáo xứ này. - Chính trị gia nói. - Bởi vì, tôi có vinh dự là người đầu tiên được ngài rửa tội.
 

Cá độ​


Một gã lạ mặt bước vào quán bar, gọi một vại bia. Nhấp vài ngụm, gã nói với tay chủ quán là gã có thể cắn được mắt trái của mình. Không thể tin được, chủ quán cá 100 đôla.

Gã bèn tháo chiếc mắt giả ra và cho vào mồm, sau đó lấy 100 đôla. Uống xong vại nữa, gã lại nói là gã có thể cắn được mắt phải của mình.

Chắc mẩm mắt phải là mắt thật, chủ quán lại cá tiếp và lại mất 100 đôla vì gã tháo hàm răng giả ra và cắn vào mắt phải.

Gã đắc ý lắm, gọi thêm mấy vại bia nữa và xuống ngồi vào góc phòng tán gẫu với đám thanh niên ở đó. Uống bia say mềm gã quay lại nói chuyện với chủ quán, rằng gã đã kiếm tiền cá độ như thế là không tốt, rằng gã muốn tạo một cơ hội để tay chủ quán gỡ lại.

Chủ quán đồng ý nghe. Gã nói: "Tôi có thể đứng trên quầy bar, tè qua đầu ông trúng chiếc cốc để trên sàn nhà cách đây 10 mét".

Tin chắc gã không thể làm chuyện ấy với khoảng cách xa như vậy, chủ quán cá 500 đôla. Gã bèn đo đạc sau đó để một chiếc cốc cách quầy 10 mét rồi đứng lên quầy và tè... trúng đầu chủ quán.

Chủ quán cười phá lên, nói: "Thấy chưa, tao thắng mày 500 đô rồi".

Gã cũng cười phá lên, "Còn tôi vừa cá với bọn ở góc phòng kia 1.000 đô nếu tôi tè được lên đầu ông".
 

Nguyên đai nguyên kiện​


Một anh chàng thích chơi quần vợt bỗng chẳng may gặp nạn trên sân tập, trái bóng tennis bay với tốc độ cực cao đập thẳng vào phần mềm phía trước của anh ta, làm nó bị tổn thương trầm trọng.

Oằn mình đau đớn, anh chàng gục xuống sân và bạn cùng chơi vội vã đưa anh ta đi cấp cứu.

Trong phòng hồi sức, anh ta gượng hỏi thầy thuốc:

- Vết thương có tệ lắm không, bác sĩ? Tuần tới là tuần trăng mật của tôi, và vị hôn thê của tôi vẫn còn là một trinh nữ...

Ông bác sĩ đáp:

- Tôi sẽ bó bằng nẹp để giữ nó thẳng và tự liền lại. Tuần tới sẽ khỏi.

Nói xong, ông lấy ra 4 tấm chất dẻo, khéo léo băng chúng vào với nhau, tạo thành một chiếc hộp nhỏ xinh, bao quanh lấy chỗ bị đau.

Anh chàng không nói gì với vợ chưa cưới và cuộc hôn nhân của họ vẫn diễn ra như dự kiến. Đêm tân hôn, cô vợ từ từ phanh áo, khoe:

- Anh là người đàn ông đầu tiên của em. Chưa ai được đặt tay lên bộ ngực này đâu.

Người chồng cũng thoát y và chỉ vào chỗ kín:

- Em nhìn này, của anh còn nguyên đai nguyên kiện.
 

Bác sĩ cũng phát điên​


Tại bệnh viện tâm thần, bác sĩ hỏi bệnh nhân: "Đây là bệnh viện tâm thần, anh làm sao mà xin vào đây?"

- Tôi bị điên.

- Tại sao anh biết mình bị điên?

- Vợ tôi trước khi lấy tôi đã có một đứa con gái riêng, bây giờ đã là một thiếu nữ trưởng thành. Không ngờ bố tôi lại cưới nó về làm vợ, vì vậy, vợ tôi nghiễm nhiên trở thành mẹ vợ của bố chồng mình.

- Đúng, không cùng dòng máu có quyền lấy nhau.

- Và tôi đang là đứa con lại trở thành bố vợ của bố tôi.

- Đúng như vậy.

- Mới đây, con gái của vợ tôi, tức là mẹ kế của tôi, sinh được một đứa con trai. Tất nhiên thằng bé đó là em ruột cùng cha khác mẹ với tôi.

- Đúng vậy.

- Và đương nhiên vợ tôi và tôi đều là ông bà ngoại của nó.

- Đúng vậy.

- Sau đó một thời gian, vợ tôi sinh được một đứa con trai. Vậy là con ghẻ của tôi tức là mẹ kế tôi đồng thời là chị ruột của đứa con tôi, và cũng là bà nội nó. Nói cách khác: con tôi là em tôi và cũng là cậu tôi, vì là em của mẹ kế tôi.

- Có lý.

- Như vậy có nghĩa là vợ tôi trở thành con dâu của mẹ kế tôi, tức là con gái của vợ tôi trở thành dì của mẹ nó. Đương nhiên, đứa con tôi là cháu tôi và tôi là ông nội tôi và là anh của vợ tôi. Bác sĩ coi, chỉ luẩn quẩn trong cách xưng hô ở gia đình mà tôi phát điên lên!

- Nghe anh kể mà tôi cũng muốn phát điên lên đây!
 

Sống sao chết vậy​


Bedrich là giáo sư - tiến sĩ về bệnh tim, ông qua đời cũng chính vì căn bệnh này. Đám tang có rất nhiều cựu sinh viên y khoa tới dự, một anh cứ khóc hoài.

Thấy vậy người bên cạnh an ủi:

- Thôi bạn nín đi, dù gì thì thầy cũng mất rồi, người chết rồi đâu có sống lại được.

- Không, tớ không khóc cho thầy nữa mà mình khóc cho thân phận của mình thôi.

- Cậu nói gì kỳ vậy?

- Cậu xem, thầy là bác sĩ về bệnh tim nên khi mất đi được tặng vòng hoa hình trái tim có lồng bức ảnh của thầy. Còn mình là bác sĩ phụ khoa không biết sau này mình chết đi người ta sẽ tặng cho mình vòng hoa hình gì?
 

Những bài văn bất hủ của học trò​


Đề: Tả chú bộ đội.

Sáng sớm tinh mơ thức dậy, em thấy một cái bóng to lù lù trước mặt. Ngẩng đầu lên em thấy một người đàn ông cao lớn. Người đó cao khoảng 50 phân, bên túi áo ông ta có một khẩu súng rất to, khoảng 100 phân. Hoá ra là một chú bộ đội. Thảo nào thân hình chú vạm vỡ thế.

Đề: Tả con đường tới trường.

Trên con đường ngoằn ngoèo thẳng tắp như con rắn hổ mang đang hung dữ có một cụ già râu tóc bạc phơ đang bước đi. Cụ mặc chiếc áo nâu màu xám. Gặp cụ em chưa kịp chào đã thấy cây gậy trên tay cụ huơ huơ như đuổi tà...

Đề: Tả bác nông dân.

Hè vừa qua, em được bố mẹ cho về thăm quê. Em nhìn thấy một bác nông dân đang làm việc trên đồng. Bác nông dân có một khuôn mặt trái xoan, mũi dọc dừa, miệng tròn xinh. Đặc biệt, làn da của bác trắng hồng rạng rỡ. Bác đang đi sau một con trâu rất béo. Bác quát lớn: Họ… họ… họ… và con trâu nghe lời bác, cứ thoăn thoắt bước đi.

Đề: Tả về lớp học của em.

Trường em thật là đẹp, các phòng học thật là xinh. Cô giáo giảng bài thật nhiệt tình và say sưa, miệng cô cứ líu lo như chú chim suốt cả ngày. Trong cái nắng oi ả của mùa hè tiếng ve kêu của những chú ve sầu và tiếng cô giáo quát bạn Nam làm cho em bị thức giấc và cảm thấy khó chịu.

Đề: Tả chú gà trống.

Nhà em nuôi một con gà trống. Lông nó sặc sỡ nhiều màu sắc, đuôi nó dài và cong vút như một cây cầu, đầu nó trông như quả xoài. Mỗi sáng thức dậy nó cất tiếng gáy thật to.
 

Miếng cao su​


Một gia đình gồm vợ, chồng và 9 đứa con đứng đợi ở trạm xe buýt. Một ông già mù đứng cùng vào với họ, tất cả đợi vài phút thì xe buýt đến.

Nhưng xe buýt lúc này đã quá đầy rồi và chỉ còn đủ chỗ cho người mẹ và 9 đứa trẻ. Vì thế người chồng và ông già mù quyết định đi bộ.

Đi được một lát, người chồng cảm thấy khó chịu với tiếng gõ của cây gậy mà ông già mù dùng để dò đường, bèn nói:

- Này, sao ông không gắn một miếng cao su vào đầu gậy nhỉ? Đã phải đi bộ mệt rồi thì chớ, thêm tiếng gõ ấy làm tôi muốn phát điên lên.

Ông già mù đáp:

- Này, nếu anh mà cũng gắn một miếng cao su vào đầu gậy của anh thì chúng ta đã được lên xe buýt rồi, thế nên đừng có ý kiến gì cả.
 

Đề tài khoa học​


Cô sinh viên đến gặp giáo sư đăng ký đề tài luận văn thạc sĩ. Giáo sư ái ngại: "Bụng mang dạ chửa thế kia rồi, em làm được không?".

- Dạ, em chỉ mới nghĩ được đề tài "Phương pháp múc nước bằng xốp" liệu có được không ạ?

- Được, em cũng chỉ nên làm thế là vừa - vị giáo sư nhẹ nhàng đáp, trong đầu thầm nghĩ "Cô này chắc hay cắm hoa!"

Và ông giáo tốt bụng ngồi viết lại tên đề tài của cô vào sổ đăng ký: "Nghiên cứu phương pháp vận chuyển hợp chất giữa hyđrô và ôxy bằng vật liệu phi kim loại có cấu trúc dạng tổ ong".
 

Không phải con ruột​


Trong bữa ăn tối, cậu con trai thông báo: "Thưa cha mẹ, con sẽ cưới Susan, một cô gái đẹp nhất thị trấn này".

Sau bữa ăn, ông bố kéo anh ta ra nói chuyện riêng:

- Cha có điều cần nói với con. Thời trẻ cha đã từng đùa cợt với nhiều phụ nữ. Susan con gái của Liz, cô ấy là em cùng cha khác mẹ với con, cha sợ rằng con không thể lấy cô ta.

Năm sau, anh con trai dẫn về nhà một cô gái khác và giới thiệu một cách tự hào:

- Dianne đã đồng ý! Chúng con sẽ làm đám cưới vào tháng 6.

Một lần nữa, người cha lại kéo anh ta ra ngoài để trao đổi riêng tư, vẫn là một tin tồi tệ:

- Dianne cũng là em cùng cha khác mẹ với con. Cha vô cùng xin lỗi con về chuyện này.

Cậu con trai buồn bực hơn bao giờ hết, anh ta quyết định nói với mẹ tin này:

- Cha đã làm những việc hết sức tai hại. Con chắc không bao giờ lấy được vợ. Mỗi lần con yêu một cô, cha lại nói rằng cô gái ấy là con của mình.

Bà mẹ lắc đầu:

- Con đừng chú ý đến những gì ông ta nói, con yêu! Thực ra, ông ta cũng không phải là cha của con đâu.
 

Trả đũa​


Đang làm món trứng cho bữa sáng, chợt Mary thấy anh chồng lao vào bếp hét toáng: "Cẩn thận!"

Mary chưa kịp định thần, anh chồng đã hét tiếp:

- Cẩn thận, cho thêm chút bơ vào! Trời đất ơi, em đang nấu quá nhiều thứ cùng lúc đấy! Đảo cái chảo đi, đảo đi! Cần thêm bơ nữa, trời ạ, thế nào cũng bị dính vào chảo mà xem! Cẩn thận, cẩn thận! Anh đã bảo em rồi cơ mà! Em không bao giờ lắng nghe anh cả! Không bao giờ! Hất quả trứng đi nhanh lên! Em điên à, em bị làm sao đấy? Mà đừng quên cho muối. Em thì lúc nào cũng quên. Muối ấy, nhớ chưa?

Nín nhịn không được, cô vợ nổi cáu, chăm chăm nhìn chồng:

- Anh bị làm sao vậy? Anh nghĩ là em không biết rán mấy quả trứng à?

Anh chồng thản nhiên nhún vai đáp:

- Anh chỉ muốn cho em biết là anh cảm thấy thế nào khi anh lái xe mà có em ngồi cạnh.
 

Chuyện vợ chồng lúc bình minh​


Hai vợ chồng chủ trại bị đánh thức bởi tiếng gà gáy sáng. Nằm trên giường, bà vợ nũng nịu bảo với chồng: "Anh có biết anh John hàng xóm nhà mình không?"

- Biết chứ. Họ dọn đến đây ở đã mấy tháng rồi còn gì. Cả xóm này ai chả biết là lúc nào họ cũng quấn lấy nhau như đôi sam ấy. Dù là ở nhà hay đi bất kỳ đâu. Ai cũng phải ghen với hạnh phúc của họ. Ai cũng mong được như họ.

- Vậy, thế anh có biết là mỗi sáng, trước khi đi làm, anh chồng ôm hôn vợ rất thắm thiết không?

- Điều ấy thì cả xóm đều biết chứ đâu riêng gì anh.

- Anh chỉ biết thôi thì chưa đủ. Em muốn hỏi là anh có làm được điều đó không?

- Không, điều đó thì quả thật anh chịu không làm được.

- Tại sao? Anh có phải là đàn ông không?

- Phải, nhưng anh không thể làm được điều đó, dù thú thực với em, đã từ lâu anh rất muốn...

- Vì sao?

- Vì... anh chỉ mới quen vợ anh ta chút chút thôi...
 

Trí thông minh của bò​


Một ngày, sư tử - chúa sơm lâm của muôn loài - đề nghị mỗi tối, một con vật ở trong rừng phải xung phong kể một câu chuyện theo chủ đề mà sư tử nghĩ ra.

Hôm đầu tiên là truyện cười. "Kể xong, tất cả các con vật khác phải cười, nếu không sẽ bị mang đi làm thịt", sư tử yêu cầu.

Ngay lập tức, gà xung phong. Kể xong chuyện, ai cũng cuời nghiêng cười ngả chỉ có bò không cười. Gà đành chịu chết.

Hôm sau, sư tử cũng đề nghị ai đó đại diện kể một câu chuyện buồn mà nghe xong ai cũng phải khóc. Nếu có một người không khóc thì mang người kể chuyện làm thịt.

Thỏ xung phong lên kể, kể xong ai cũng khóc sướt mướt, chỉ bò ngồi cười.

- Có anh bò ngồi cười, vậy thỏ phải chết! - sư tử ra lệnh.

Thấy vậy, thỏ liền nói:

- Truớc khi chết cho tôi được hỏi anh bò. Tôi kể chuyện buồn, ai cũng khóc sao anh lại cười?

Bò vẫn chưa dứt cười, đáp:

- Không phải vì chuyện của anh đâu. Tôi nhớ chuyện hôm qua anh gà kể tôi mắc cười quá không nhịn được...
 

Không có gì đáng phàn nàn​


Cặp vợ chồng nọ âu sầu về cậu con đã bốn tuổi mà vẫn không biết nói.

Đưa đi khắp lượt bác sĩ nhưng cũng chẳng tìm ra nguyên nhân. Cuối cùng một sáng đứa bé đột nhiên kêu lên:

- Mẹ ơi, bánh mì hôm nay bị cháy quá.

Người mẹ mừng rỡ:

- Con biết nói à ? Nhưng tại sao đến bây giờ con mới chịu mở miệng?

- Trước giờ mọi việc đều ổn cả.
 

Trả đũa​


Anh chàng độc thân bước vào một quán bar và nhìn thấy một cô gái rất xinh đẹp, ăn mặc gợi cảm ngồi một mình. Quan sát một lúc, chàng ta đánh liều tới chỗ cô gái.

Với giọng nhỏ nhẹ lịch sự, chàng trai hỏi:

- Tôi có thể ngồi cạnh cô được không?

Bỗng cô gái gào lên:

-Tôi không qua đêm với anh đâu, đừng mơ!

Thế là mọi người trong quán nhìn chằm chằm về họ. Anh chàng mắc cỡ quá, thui thủi về chỗ của mình. Lát sau cô gái đến chỗ anh, mỉm cười:

- Xin lỗi anh về chuyện ban nãy. Tôi học ngành tâm lý và đang nghiên cứu về phản ứng xấu hổ của mọi người. Tôi chỉ làm vì nghiên cứu thôi, mong anh thông cảm...

Nghe đến đây chàng trai cũng hét lên:

- Ý cô là sao? 500 đôla một đêm á?
 

Cao thủ​


Cô gái xinh đẹp xin phép mẹ đi dự dạ hội. Trước khi đi mẹ cô dặn: "Con đã lớn rồi, nên học cách phòng ngừa những tên Sở Khanh".

- Phòng ngừa thế nào hả mẹ?

- Khi có đứa nào muốn đi xa hơn giới hạn cho phép, con hãy hỏi nó: "Chúng ta sẽ đặt tên con là gì?". Bọn đàn ông trẻ thường ngại chuyện con cái lắm vì chúng sợ chịu trách nhiệm.

Ghi lời mẹ, cô gái đến dạ hội. Hôm đó các chàng trai đều thi nhau đến mời nàng nhảy. Chàng trai thứ nhất tiếp cận nàng là một công tử cực kỳ đẹp trai, sau khi đi gần hết điệu Valse, chàng trai kín đáo hôn nhẹ vào bờ vai cô gái. Cảm nhận “điều khác lạ”, cô gái liền hỏi:

- Chúng ta sẽ đặt tên con là gì?

Anh chàng bỗng tái mặt, đưa cô gái về chỗ ngồi và lủi ra xa.

Kẻ thứ hai là một chủ doanh nghiệp nổi tiếng giàu có, bước nhảy của anh ta cực kỳ điệu nghệ, vòng tay rắn chắc khỏe mạnh. Cô gái thấy tâm hồn xao xuyến. Bỗng nhiên cô cảm thấy bàn tay đáng nhẽ phải để hờ ở hông nàng đang di chuyển xuống dưới. Cô lại thì thầm vào tai anh chàng:

- Chúng ta sẽ đặt tên con là gì?

Bước nhảy của chàng thương gia dần dần rối loạn, mắt bỗng mờ đi. Kết thúc điệu nhảy, anh chàng lủi nhanh vào đám đông.

Kiểm chứng kinh nghiệm của mẹ thành công, cô gái tự tin đi tìm nạn nhân mới. Lần này là một anh chàng trông rất ngố lại nhảy không đẹp, thỉnh thoảng còn giẫm vào chân cô. Sau một hồi vất vả, chàng ngố tỏ ra ngượng ngùng vì sự vụng về kém cỏi của mình mới ngỏ lời mời nàng ra ngoài đi dạo. Đến bên chiếc ôtô, anh chàng mở cửa đưa nàng vào trong. Cảm thấy điều gì đó không ổn, cô gái liền hỏi:

- Chúng ta sẽ đặt tên con là gì?

Anh chàng sáng bừng mắt đáp lại câu hỏi của nàng bằng một nụ hôn nồng cháy.

Sau khi đáp lại nụ hôn, cô gái lại hổn hển:

- Chúng ta sau này sẽ đặt tên con là gì?

Anh chàng vẫn không trả lời nàng mà nhẹ nhàng gỡ bỏ quần áo nàng ra... Cô gái cố gắng gồng người hỏi lại lần cuối cùng:

- Chúng... ta... sẽ... đặt... tên... con... là... g.....ì?

Chàng ngố lúc này mới nhẹ nhàng rút trong túi quần ra chiếc bao cao su và nói với nàng:

- Nếu nó thoát được ra khỏi cái này, chúng mình sẽ đặt tên nó là David Copperfield nhé!
 

Cha không nhận ra tôi à​


Hai linh mục đi nghỉ ở Hawaii. Họ quyết định sẽ biến nó thành một chuyến đi nghỉ thực sự bằng cách không mặc bất cứ thứ gì mà có thể chỉ ra rằng họ thuộc giới tăng lữ.

Ngay khi máy bay hạ cánh, họ tới thẳng một cửa hàng và mua một số áo chim cò, quần soóc, dép xăng đan, kính đeo mắt...

Sáng hôm sau, họ tới bãi biển, mặc bộ đồ "du lịch". Họ đang ngồi trên ghế, thưởng thức đồ uống, thưởng thức ánh mặt trời và phong cảnh trên bãi biển thì một cô gái tóc vàng đẹp chết người để ngực trần và đi ngang trước mặt.

Họ không thể nào không nhìn chằm chằm. Khi cô gái tóc vàng đi ngang, cô ta mỉm cười và nói:

- Chào buổi sáng, thưa cha, chào cha nữa nhé. - Cô gật đầu với mỗi vị linh mục và đi tiếp.

Cả hai vị linh mục choáng nặng. Tại sao mà cô ta lại biết họ là linh mục được nhỉ?

Thế là ngày hôm sau, họ quay trở lại cửa hàng và mua những bộ đồ sành điệu hơn nữa. Ngày tiếp theo hai vị linh mục trong bộ quần áo mới ngồi trên bãi biển và tận hưởng ánh nắng mặt trời. Sau một lúc, lại cô gái tóc vàng để ngực trần hôm trước lại đi về phía họ. Cô ta lại gật đầu với mỗi vị linh mục và nói

- Xin chào cha - và tiếp tục bước đi.

Một linh mục không chịu được nữa và nói.

- Xin chờ một chút thưa cô.

- Vâng, làm sao ạ? - Cô kia đáp.

- Chúng tôi là những linh mục và chúng tôi tự hào về điều đó. Nhưng tôi muốn biết là làm thế nào cô biết được chúng tôi là linh mục khi mà chúng tôi đã ăn mặc như thế này?

- Ơ, cha không nhận ra tôi à, sơ Angela đây mà - cô gái đáp.
 

Bắt cóc tống tiền​


Tên cướp uy hiếp hành khách trên xe: "Nếu trong vòng 30 phút, người nhà chủ xe không đem tiền đến thì một người sẽ bị giết".

30 phút trôi qua, tên cướp hỏi một phụ nữ:

- Bà tên gì?

- Vợ tôi cũng tên Lan. Thôi cho bà về chỗ.

Đến chỗ một người đàn ông đang run rẩy, tên cướp hất hàm:

- Còn ông tên gì?

- Hùng. Nhưng mọi người vẫn gọi tôi là Lan.
 

Xưa nay đều thế​


Một nhà khảo cổ đào bới ở Nam Cực và tìm được một xác chết người tiền sử được bảo quản rất nguyên vẹn. Ông ta liền gọi điện đến bảo tàng và thông báo rằng người tiền sử đó chết vì bệnh tim.

Viện bảo tàng tức tốc cử người đến hiện trường. Sau khi khám nghiệm, chuyên gia của bảo tàng ngạc nhiên hỏi nhà khoa học:

- Đúng là người này chết vì đau tim. Sao một nhà khảo cổ như anh lại rành về y học thế?

- Có gì đâu. Có mảnh giấy trong tay của người này ghi là: "Hóa đơn: Trang phục của phu nhân giá 100.000 vỏ sò".
 

Announcements

Today's birthdays

Forum statistics

Threads
434,220
Messages
7,317,360
Members
185,652
Latest member
m99au

Most viewed of week

Most viewed of week

Back
Top Bottom