Chat Vài mẩu truyện vui

DaoDung2008

Banned
Joined
Feb 18, 2014
Messages
5,978
Reactions
1,522
MR
0.472
Chat with me via Yahoo Messenger Follow me on Facebook X.com

Thần tình yêu gọi là gì​


Tí và Tèo đang ngồi đọc truyện, bỗng Tí hỏi Tèo.

- Thần núi thì gọi là gì?

- Gọi là Sơn Tinh.

- Thế thần biển được gọi là gì?

- Thần biển gọi là Thủy Tinh. Có thế mà cũng hỏi.

- Ừ nhỉ. Thế thần tình yêu được gọi là gì?

- Thì Yêu Tinh.

- !!!!!
 

Đàn ông được tạo ra thế nào​


Chúa cho người đàn ông sống 20 năm làm kiếp con người. Kế đó, anh ta lấy vợ và sống 20 năm kiếp con lừa, làm việc quần quật với những gánh nặng trên lưng.

Truyền thuyết kể lại rằng khi Thượng đế tạo ra con lừa, Ngài phán: "Ngươi sẽ làm một con lừa có trí tuệ khiêm tốn, làm việc quần quật từ sáng sớm tới tối mịt, thồ những gánh nặng oằn lưng mà chỉ được ăn cỏ. Bù lại những vất vả đó, ngươi sẽ được sống tới 50 năm".

Con lừa trả lời:

- Sống như vậy 50 năm thì thật là khốn khổ. Xin Người cho con sống không quá 20 năm thôi.

Chúa chấp thuận ước nguyện của con lừa. Người tiếp tục tạo ra con chó và nói với nó:

- Ngươi sẽ trông coi nơi ở, bảo vệ tài sản của con người, kẻ sẽ coi ngươi là bạn hữu thân thiết nhất. Ngươi sẽ ăn cơm thừa canh cặn của hắn và sống 25 năm.

Con chó đáp:

- Cảm ơn Người. Nhưng sống kiếp con chó trong 25 năm là một hình phạt quá nặng. Xin Chúa cho cuộc đời con chỉ kéo dài dưới 10 năm thôi.

Lời thỉnh nguyện của con chó được chấp nhận. Thế rồi, Chúa tạo ra con khỉ và bảo nó:

- Ngươi sinh ra làm kiếp con khỉ. Ngươi sẽ đánh đu từ cây nọ qua cây kia, hành động như một gã ngốc. Ngươi sẽ có bộ dạng tức cười, chuyên làm trò cười cho thiên hạ. Tuổi thọ của ngươi là 20 năm.

Con khỉ tạ ơn Chúa rồi than thở:

- Cuộc sống như thế kéo dài tới 20 năm thật là một cực hình. Xin người cho con sống 10 năm thôi.

Chúa nhân từ chấp nhận lời thỉnh cầu. Ngài tiếp tục tạo ra con người rồi phán:

- Ngươi là con người, sinh vật cao cấp duy nhất biết đi trên đôi chân ở trái đất này. Ngươi sẽ sử dụng trí tuệ để làm chủ mọi sinh vật trên thế giới. Ngươi sẽ thống trị địa cầu và thọ 20 năm.

Con người cầu xin:

- Thưa Chúa, kiếp người 20 năm thật quá ngắn ngủi. Xin Người hãy ban cho con 20 năm mà con lừa đã từ chối, 15 năm mà con chó không chịu nhận và 10 năm con khỉ vứt bỏ.

Thế là Chúa chấp nhận lời thỉnh cầu. Ngài cho người đàn ông sống 20 năm làm kiếp con người. Kế đó, anh ta lấy vợ và sống 20 năm kiếp con lừa, làm việc quần quật với những gánh nặng trên lưng. Tiếp theo, khi có con, anh phải sống 15 năm kiếp con chó, trông coi nhà cửa và xơi những đồ ăn thừa mà lũ con để lại. 10 năm cuối đời, anh ta sống kiếp con khỉ, hành động như một gã ngốc để mua vui cho lũ cháu chắt.
 

Cách lý tưởng để biết mấy giờ​


Na và Tèo gặp nhau nói chuyện tưng bừng.

- Na: Tôi thấy ông chẳng bao giờ đeo đồng hồ. Làm thế nào mà ông biết được giờ giấc?

- Tèo: À, chẳng khó gì, mình nhờ mặt trời.

- Na: Thế ban đêm không có mặt trời thì sao?

- Tèo: Ban đêm cũng không khó. Mình thường mở cửa sổ và hét thật to.

- Na: Hét to thì làm sao mà biết được giờ?

- Tèo: Được chứ. Lúc đó người hàng xóm mình sẽ thức giấc và chửi toáng lên: "Mới ba giờ sáng mà hét hò như thế thì ai mà chịu được".

- Na: !?
 

Lịch sử không bao giờ lặp lại​


Trước khi vào bài mới cô giáo kiểm tra miệng.

- Liễu Thăng bị chém ở đâu?

Tèo tự tin:

- Thưa cô bị chém ở ải Chi Lăng ạ.

Cô giáo:

- Sai! Liễu Thăng bị chém ở cổ. Ai nhắc lại Liễu Thăng bị chém ở đâu?

Tí nhanh nhảu:

- Thưa cô bị chém ở cổ ạ.

Cô giáo:

- Sai. Bị chém ở ải Chi Lăng. Và hôm nay chúng ta sẽ học bài: Lịch sử không bao giờ lặp lại.
 

Thay đổi rất nhiều sau khi lấy vợ​


Hai người bạn từ thời tiểu học tình cờ gặp lại, kéo nhau vào quán nhậu hỏi han tâm sự.

Một người hỏi:

- Trước khi lấy vợ mày làm gì?

- Thất nghiệp!

- Thế sau khi lập gia đình?

- Tao làm không hết việc.

- ???
 

Tôi không phục những người nói nhiều​


Trong một cuộc gặp mặt, mọi người nói chuyện rôm rả, tranh luận với nhau nhiều vấn đề.

Một ông nói với người cạnh mình:

- Tôi không phục những người nói nhiều. Tôi chỉ sợ và khâm phục người biết lắng nghe và ít nói.

- Vậy ở đây ông thấy ai là người lắng nghe và ít nói?

- Có duy nhất một người!

- Đó là ai?

- Tôi!
 

Cẩn thận khi chúc thọ​


Phóng viên chúc mừng cụ già nhân lễ thượng thọ 100 tuổi:

- Cháu hy vọng sẽ hân hạnh được chúc mừng cụ nhân dịp cụ 110 tuổi.

Cụ già hóm hỉnh:

- Sao lại không? Trông anh vẫn còn khỏe chán.
 

Chào hỏi thời công nghệ​


Cô giáo hỏi Tèo: "Khi bạn mới muốn chào hỏi thì em nói gì?"...

- Tèo đáp: Thưa cô, là chào bạn ạ.

- Cô giáo: Rồi tiếp theo là gì?

- Tèo: Bấm phím Enter ạ.
 

Tỉnh lộ​


Hai ông khách ngồi cạnh nhau trên một chuyến xe, một ông nói:

- Mang tiếng là tỉnh lộ mà thua đường làng của tôi nữa. Đường gì mà vô số ổ gà ổ vịt, xe chạy xóc quá, không thể nào nhắm mắt ngủ một chút được.

Ông kia tỉnh bơ:

- Nhờ xóc như vậy hành khách mới tỉnh ngủ, gọi "tỉnh lộ" là đúng rồi.
 

Chỉ làm việc lớn​


Một gã đàn ông cứ mỗi lần sang hàng xóm chơi là vỗ ngực tự hào khoe:

- Ở nhà tôi chỉ làm việc lớn, việc đại sự thôi, còn các việc lặt vặt cỏn con thì để vợ làm.

Ông hàng xóm hỏi:

- Thế việc nào là việc lớn, việc nào là việc nhỏ?

- Thì vợ tôi quyết.

- !?
 

Tuyệt chiêu chữa bệnh cho vợ​


Một anh chàng trạc hơn 30 tuổi hớt hải chạy đến bệnh viện.

Gặp bác sĩ, anh ta nài nỉ:

- Thưa bác sĩ, vợ tôi bị mất tiếng không nói năng gì được. Cô ấy tỏ ra buồn khổ lắm. Xin bác sĩ chữa trị, tiền nong bao nhiêu, tôi xin thanh toán ngay bây giờ ạ. Thuốc men chữa bệnh tôi không tiếc tiền bao giờ, thưa bác sĩ.

- Chữa bệnh ấy dễ ợt à. Khỏi lo tốn kém tiền nong. Ðêm nay, anh cứ về nhà vào lúc 3h sáng chắc chắn anh sẽ được nghe cô ấy cao giọng trở lại.
 

Lời khen của nhiếp ảnh gia​


Trong một bữa tiệc, nhiếp ảnh gia khoe với chủ nhà mấy tấm ảnh mới chụp.

Vừa xem ảnh bà chủ nhà trầm trồ:

- Mấy tấm ảnh này đẹp quá, chắc là cái máy chụp ảnh của anh phải xịn lắm.

Trước khi ra về, nhiếp ảnh gia quay lại nói với chủ nhà:

- Bữa tiệc tối nay ngon quá, chắc mấy cái nồi của bà phải xịn lắm?

- !?
 

Tin tốt tin xấu​


Tôi muốn thông báo với cô một tin xấu và một tin tốt, bác sĩ nói.

- Tin xấu là gì ạ? Bệnh nhân hỏi.

- Chúng tôi phải cắt bỏ đôi chân của cô.

- Còn tin tốt?

- Một bệnh nhân phòng đối diện muốn mua lại toàn bộ giày của cô.
 

Gọi bò bằng bố​


Gà mái tâm sự với bò đực: "Loài người thật ích kỷ, tự mình đặt ra luật kế hoạch hóa gia đình mà cứ bắt chúng tôi đẻ thật nhiều trứng".

Bò đực buồn bực đáp:

- Thế đã ăn thua gì, cả thế giới uống sữa của vợ tôi, mà có ai gọi tôi bằng bố đâu.
 

Nguồn gốc loài người​


Trong lớp học, cô giáo giảng giải về nguồn gốc loài người xuất phát từ sự tò mò của Adam và Eva.

Nghe cô giảng, Quyết giơ tay:

- Cô nói sai rồi, bố em nói rằng tổ tiên chúng ta là khỉ mà.

Hường quay sang vỗ vai Quyết, bảo:

- Này, cô giáo đang nói chung chứ đâu có nói riêng nguồn gốc gia đình cậu đâu.
 

Thách đánh trống cấm​


Sau một thời gian làm mõ, Xiển thành đầy tớ hầu điếu tráp cho chánh tổng. Một lần, lão chánh tổng đi chơi xa, Xiển theo hầu.

Đến làng nọ thấy có một cái trống mặt to bằng cái nong, hai thầy trò lấy làm lạ quá, vào xem. Có 10 người cũng đang bàn tán về cái trống đó, trên tang trống có đề chữ "trống cấm" nên chả ai dám lại gần. Bỗng Xiển lớn tiếng:

- Có ai dám đố tôi đánh cái trống cấm này không nào?

Một người cười:

- Ðến cố tổ nhà anh sống lại cũng không dám đụng đến nữa là anh.

Xiển một hai cam đoan là đánh được, không sợ gì cả. Trong số đó có một người buôn bán giàu có, trong túi sẵn tiền, cho là Xiển khoác lác, ngứa tai lắm, bảo:

- Anh đánh được đủ ba hồi chín tiếng tôi sẽ cho anh năm chục quan tiền.

Xiển nói:

- Năm chục chả bõ, ít ra cũng phải một trăm.

Người kia bằng lòng, bảo:

- Ðược, anh không làm được đúng như lời nói thì phải ở đợ không cho tôi mười năm.

Hai bên làm giấy giao kè, có một người đứng tên làm chứng.

Xiển bắc thang, vác dùi trèo lên, dang thẳng cánh nện đủ ba hồi chín tiếng. Trống kêu vang cả tai, nhức cả óc. Vài ba người nhút nhát sợ liên lụy vội tháo lui. Chiếu theo giao kèo, Xiển bắt người kia phải giao đủ số tiền.

Nghe trống đánh bất thình lình, dân làng kinh ngạc, lũ lượt kéo nhau ra đông như hội. Lý trưởng tay cầm hèo len qua đám đông, bước vào đền quát tháo ầm ĩ. Xiển ra trước mặt lý trưởng vái chào rồi gãi đầu gãi tai nói:

- Dạ trình ông, tôi là khách qua đường, thấy cảnh làng ta trù phú, thấy đền ta linh thiêng, nên có năm chục quan tiền trước để hầu thánh sau hầu làng. Nhưng vì không biết làm thế nào gặp ông cùng tất cả dân làng được, buộc lòng phải đánh vài hồi trống, xin các ông đánh chữ đại xá cho.

Thấy có món tiền lớn, lý trưởng cùng hội đồng chức sắc thích quá, bàn nhau hãy trích ngay ra mười quan làm bữa chén đãi ông khách hảo tâm.
 

Gà giáo sư​


Một nhà giáo sư đi công tác về vào lúc nửa đêm, trên đường về qua đoạn đường vắng chẳng may xe ông hết xăng.

Tìm mãi không thấy chổ đỗ xăng ông đành ghé vào một nhà nọ xin phép ngủ nhờ. Ông ta gõ cửa thì có một phụ nữ tuổi trung niên ra hỏi:

- Có gì không thưa ông?

- Xin bà cho tôi ngủ nhờ một đêm xe tôi bị hết xăng không thể đi được nữa!

- Xin lỗi ông tôi là góa phụ cho ông vào nhà vào đêm khuya sợ xóm làng nói ra nói vào kỳ lắm!

- Xin bà cứ an tâm, tôi là giáo sư tôi không làm chuyện gì bậy bạ với bà đâu!

Ông giáo sư năn nỉ mãi cũng được chấp thuận cho ngủ nhờ. Đến sáng thức dậy ông thấy người phụ nữ đang cho gà ăn nhưng chỉ thấy chủ yếu là gà trống rất ít gà mái, ông ta liền hỏi.

- Sao bà nuôi toàn gà trống không thế?

Bà ta đáp:

- Ông thấy gà trống khỏe mạnh chứ chỉ toàn là gà giáo sư thôi, không biết làm gì đâu!
 

Bệnh lạ khó chữa​


Bệnh viện tiếp nhận một ca bệnh lạ, là cô gái 29 tuổi sốt cao kéo dài.

Bệnh nhân uống các loại thuốc hạ sốt, chỉ đỡ trong một thời gian ngắn rồi sau đó lặp lại y như cũ.

Mọi bác sĩ đều bó tay trước ca bệnh lạ. Một nữ bác sĩ chuyên khoa cao cấp được điều đến. Cả hai vào phòng khám riêng rất lâu. Lát sau bác sĩ bước ra mỉm cười:

- Con gái 29 tuổi đầu mà chưa có người yêu, không sốt sình sịch mới lạ. Chỉ định: Xuất viện.
 

Diệu kế​


- Tôi để ý thấy dạo này thần sắc của ông kém quá. Chắc ở cơ quan sắp có chuyện gì hệ trọng diễn ra phải không?

Sếp ông lo lắng:

- Tuần tới sẽ có đoàn thanh tra cấp cao xuống cơ quan tôi kiểm tra tất cả văn bằng, chứng chỉ của toàn thể cán bộ. Ở cơ quan tôi hầu như ai cũng có ít nhất một văn bằng hoặc chứng chỉ giả. Bà biết tôi có tới... năm bảy cái. Họ mà lần ra là chết chắc.

Sếp bà nghe xong nở nụ cười bí hiểm:

- Tôi nghĩ ra một giải pháp, vừa giúp ông đường hoàng thoát hiểm, vừa nở mày nở mặt với thiên hạ.

Sếp ông nửa tin nửa ngờ hỏi:

- Ý của bà ra sao?

- Ông gấp rút đăng tin "Mất giấy tờ" trên các đài truyền hình, truyền thanh, cơ quan báo chí khắp cả nước. Đại khái như thế này: "Vào lúc... giờ... ngày... tháng... năm... Trên đường đi từ... đến... Tôi có đánh rơi một chiếc ví. Bên trong có các loại giấy tờ như sau: Một bằng Tiến sĩ, một bằng Cao cấp chính trị, một chứng chỉ C Anh ngữ... Ai nhặt được vui lòng liên hệ...". Như thế ông vừa có cớ hợp pháp để khỏi bị thanh tra, đồng thời khiến nhiều người thán phục về bộ sưu tập bằng cấp, chứng chỉ thuộc dạng khủng của ông.

Sếp ông nghe xong vỗ đùi bôm bốp, giọng hân hoan:

- Diệu kế! Bà đúng là sáng suốt.
 

Suất ưu đãi ở bệnh viện​


Nữ nhân viên của bệnh viện cầm giấy giới thiệu đến rạp phim để xin vé xem tư liệu.

Trưởng rạp thấy cô khá xinh đẹp nên vui vẻ nói:

- Tôi ưu tiên giải quyết cho cô mấy vé đặc biệt, nhưng với điều kiện tôi vô bệnh viện cô cũng phải ưu tiên săn sóc tôi đặc biệt một chút, cô chịu không?

- Ồ, vụ đó thì quá dễ, em hứa sẽ ưu tiên đặc biệt cho anh.

- Đặc biệt là sao? Thử bật mí coi nào?

- Chính em sẽ lau chùi, tắm rửa và sửa sang giường nệm cho anh yên giấc.

- Trời ơi. Nếu tôi được cô ưu tiên săn sóc như vậy thì thật là sướng mê hồn. Không biết chừng ngày mai tôi xin nhập viện liền. Nhưng tìm cô ở khoa nào?

- Anh cứ việc hỏi cô Xuân, nữ hộ lý phục vụ ở nhà xác.
 

Announcements

Forum statistics

Threads
434,197
Messages
7,320,939
Members
185,473
Latest member
kietlon090
Back
Top Bottom