Chat Vài mẩu truyện vui

DaoDung2008

Banned
Joined
Feb 18, 2014
Messages
5,977
Reactions
1,522
MR
0.472
Chat with me via Yahoo Messenger Follow me on Facebook X.com

Những bài văn bất hủ của học trò​


Đề: Tả con gà nhà em.

Nhà em có một con gà, nó to bằng cái cặp sách của em. Mỗi lần em mở cặp sách là em cứ nghĩ tới con gà của mình đang vỗ cánh.

Đề: Tả cảnh vùng biển quê em.

Biển quê em rất đẹp, đẹp nhất khi ông mặt trời đi ngủ, em rất thích đi ngắm biển nhưng không thích tắm biển vì biển quá bẩn.

Đề: Kể lại một giấc mơ đẹp của em.

Đêm hôm qua em nằm ngủ mơ thấy nhà em có một ngôi nhà ba tầng. Em rất thích chạy lên chạy xuống trên cầu thang. Một lần do không cẩn thận em bị rơi từ trên tầng hai xuống và em bị khâu ba mũi.

Đề: Tả cô bán hàng.

Gần nhà em có cô bàn hàng tạp hóa, cô cao mét mốt, cô đi đôi giầy mét hai, mắt cô giống mắt bồ câu. Hai má cô lúc nào cũng đỏ như hai quả cà chua chín.

Đề: Tả con mèo.

Nhà em không nuôi mèo nhưng em thấy mẹ em bảo bố em có một con mèo nhí, nếu mẹ bắt được con mèo nhí đó thì mẹ sẽ cắt cụt đuôi.
 

Không ăn thì tao cho ông Lý ăn​


Một nhà nghèo ở cạnh nhà giàu. Anh nhà giàu cứ cậy thế lực lấn dần sang đất vườn nhà của anh nhà nghèo. Anh nhà nghèo bực lắm. Anh ta đến nhờ Lý trưởng nói cho một tiếng rồi sẽ trả ơn.

Lý trưởng đến nói với nhà giàu:

- Giàu vì ruộng chứ đâu phải giàu vì một tí đất, lấn sang vườn nhà nó làm gì.

Từ đó nhà giàu thôi không lấn nữa.

Anh nhà nghèo đang nuôi con chó choai, hứa lớn lên sẽ thịt giả ơn Lý trưởng. Tháng sau nữa, Lý trưởng lại đến, khen con chó mập rồi nói:

- Thịt được rồi đấy.

Chủ nhà nói:

- Thưa ông, chó già gà non. Chờ nó già thêm tí nữa ăn thịt mới ngon.

Cách một tháng nữa, Lý trưởng lại đến giữa lúc đứa bé con chủ nhà bậy ra. Anh chủ nhà hô con chó đến để dọn đi. Nhưng con chó chỉ dòm rồi ngoắt đuôi chứ không ăn. Anh liền mắng chó:

- Mi có ăn đi không? Không ăn thì ông cho ông Lý ăn đó!
 

Sự thật ẩn sau lời nói của con gái​


Khi nàng nói có, nghĩa là không, nói không nghĩa là có.

Tôi có lỗi = anh còn phải hối hận!

Chúng ta cần phải = tôi muốn...

Tự giải quyết đi = giải pháp đúng bây giờ đã rõ ràng.

Anh hãy làm gì mà anh muốn = Anh sẽ phải trả giá vì điều đó!

Chúng ta cần phải nói chuyện = Tôi cần than phiền về điều gì đó.

Tất nhiên, tiếp tục đi = Tôi không muốn để anh làm điều đó.

Tôi không thất vọng = Tất nhiên là tôi thất vọng, đồ ngu!

Anh rất đàn ông = Anh cần phải cắt tóc, cạo râu.

Cái bếp này thật không thuận tiện = Tôi muốn một căn nhà mới.

Tôi muốn cái rèm cửa mới = và cả thảm, đồ gỗ...

Anh cứ việc treo tấm tranh ở đây nếu anh thích = Khôn hồn thì treo ở chỗ khác đi!

Anh có yêu em không? = Nàng chuẩn bị đề nghị bạn làm một một việc gì đó.

Em sẽ chuẩn bị xong sau một phút = Khôn hồn hãy cởi giày ra và tìm trò chơi ở tivi mà chờ đợi đi.

Tay em có to quá không? = Hãy nói với em rằng tay em rất đẹp.

Anh hãy học cách đối thoại = Đơn giản là anh hãy đồng ý với em.

Tôi không hét, tôi chỉ đang nói cho anh hiểu = Vâng, tôi hét đấy.
 

Thuê người tán tỉnh​


- Nếu anh đến nhà em đúng 100 lần như bạn trai trước thì em sẽ trao cho anh tất cả.

Kể từ đó, tối nào chàng trai cũng đến nhà cô gái và vạch một vạch lên thân cây trong sân để làm chứng cứ.

Đêm thứ 99 trời đổ mưa dữ dội. Cô gái đứng ở cửa sổ nhìn thấy chàng trai đang đội mưa lúi húi bên thân cây vội lao ra khỏi nhà chạy đến:

- Em hiểu lòng anh rồi, không cần phải đợi đủ 100 ngày nữa. Anh ướt hết rồi, vào nhà em thay áo đi.

Chàng trai quay đầu lại lẩm bẩm:

- Tôi chỉ là người được thuê làm việc này mỗi tối. Cô để tôi làm nốt, còn một tối nữa là xong hợp đồng thôi.
 

Quý bà bị hớ​


Bà nọ vào một nhà hàng, trong lúc gọi món thấy các bồi bàn không đeo găng tay nên tỏ vẻ không hài lòng.

Bỗng một nhân viên đi ngang, đeo găng tay rất lịch sự, bà liền yêu cầu anh ta phục vụ riêng mình và boa rất hậu. Sau khi ăn, bà gặp người quản lý, than phiền:

- Tại sao nhà hàng này chỉ có anh bồi bàn kia là mang găng tay thế?

- Thưa, đó không phải bồi bàn mà là nhân viên vệ sinh đấy ạ.
 

Lỡ lời​


- Tớ thấy thầy hiệu trưởng thật là ngốc. Cậu có nghĩ vậy không?

- Chà, cậu có biết tớ là ai không hả? - Cô bé không trả lời mà chỉ lên giọng hỏi.

- Không biết - Bé trai thật thà.

- Tớ là con gái của thầy hiệu trưởng - Cô bé trả lời.

- Thế còn cậu, cậu có biết tớ là ai không? - Bé trai hùng hổ hỏi.

- Không.

- Ôi, cảm ơn Chúa. - Bé trai thở phào nhẹ nhõm.
 

Chữa bệnh thiếu nước​


Một người bị hoa mắt chóng mặt, người ngợm mất hết sức lực...

Đến bệnh viện khám, rất nhanh chóng, bác sĩ kê đơn thuốc cho bệnh nhân, chi phí hơn 1 triệu. Đơn thuốc được bác sĩ ghi chú rất rõ ràng:

- Thuốc uống ban ngày, cách 2 tiếng uống một lần, mỗi lần 3 viên, trong suốt 2 tuần.

Chưa từng uống loại thuốc nào với tần suất nhiều như vậy, bệnh nhân hỏi lại:

- Thuốc này trị bệnh gì, thưa bác sĩ?

- Chẳng trị bệnh gì cả, chỉ phải uống thật nhiều nước để chữa bệnh... thiếu nước.
 

Sông sâu hay cạn​


Tại một con sông, có người đàn ông đứng bên bờ sông hỏi một cậu bé chăn trâu gần đó:

- Sông này có sâu không cháu?

Cậu bé nhanh nhảu trả lời:

- Nông lắm bác ạ.

Người đàn ông lội sang sông, mới lội một đoạn đã ngập đầu. Quay lại, người đàn ông tức giận hỏi cậu bé:

- Sao cháu bảo sông này nông lắm? Cậu bé trả lời:

- Cháu đâu biết. Cháu thấy con vịt chân ngắn thế mà nó cũng lội sang được cơ mà!
 

Ứng xử khéo léo​


Một người cha dạy dỗ con trai phương pháp đối nhân xử thế: "Khi nói chuyện cần phải 'khéo léo' một chút, không được nói những câu cứng nhắc".

Con trai hỏi lại bố:

- Thế nào là "khéo léo" hả bố?

Vừa hay lúc đó có người hàng xóm tới mượn đồ. Người cha chỉ ngay vào mấy thứ nói:

- Ví dụ như người này tới mượn đồ, con không được nói là không có, cũng không được nói là đều có cả mà phải nói là có thứ ở nhà, có thứ không ở nhà, nói cho uyển chuyển một chút. Như thế gọi là "khéo léo". Gặp mọi chuyện phải làm như vậy!

Đứa con trai ghi nhớ lời cha dạy. Một hôm có vị khách quý từ nơi xa tới chơi, hỏi:

- Bố cháu có nhà không?

Đứa bé trả lời:

- Bố cháu, có người ở nhà, có người không ở nhà!
 

Cái khó của chế độ ăn cả vỏ​


Bác sĩ dặn bệnh nhân:

- Bà bị thiếu chất xơ nghiêm trọng, cần ăn nhiều hoa quả và ăn cả vỏ.

Ngày tái khám, bác sĩ hỏi:

- Bà ăn uống theo chế độ tôi dặn có khó khăn không?

- Không ạ, thưa bác sĩ. Đào, lê, táo, nho... đều ổn cả, chỉ có quả dừa thì hơi mất thời gian ạ.
 

Động phòng với chàng tâm thần​


Anh chàng bị bệnh tâm thần, đã được điều trị khoảng một năm.

Một hôm, bác sĩ đến kiểm tra xem anh ta khỏi bệnh chưa để cho về nhà.

Bác sĩ hỏi:

- Này, nếu được về nhà thì anh sẽ làm gì?

- Cưới vợ ạ.

- Thế nếu cưới vợ thì trong đêm tân hôn anh sẽ làm gì?

- Dạ, em sẽ đưa cô ấy vào phòng, bế lên giường.

- Sau đó thì...?

- Em sẽ cởi bỏ quần áo của cô ấy ra và...

- Anh cứ nói tiếp đi, đừng ngại.

- Dạ, em sẽ mang đi giặt ạ.
 

Cứ tưởng con bò​


Nhà bác học nọ đang lúi húi làm vườn, một bá tước ngạo mạn đến gần nói:

- Trông xa tôi tưởng là con bò, lại gần hóa ra là ngài.

Nhà bác học vui vẻ trả lời:

- Tôi cũng vậy, trông xa cứ tưởng là ngài, lại gần hóa ra con bò.
 

Săn thú lạ​


Ba gã thợ săn có một ngày đi săn tệ hại vì không rình được con mồi nào.

Đến gần tối, gã thứ nhất quyết định tách nhóm và vào sâu trong rừng một mình. Hai tiếng sau, gã trở về với một con cáo trên vai và nói:

- Tao phát hiện một cái hang nhỏ. Rình trước cửa hang một lúc rồi hạ được con cáo này.

Gã thứ hai thích thú tách nhóm đi vào sâu trong rừng.

Bốn tiếng sau, gã trở về với một con gấu nhỏ trên vai, nói:

- Tao cũng phát hiện một cái hang khá rộng. Rình trước cửa hang rồi săn được con gấu này. Quả là một ngày may mắn.

Gã thứ ba phấn khích cũng quyết định vào rừng một mình. Đến chiều tối vẫn không thấy gã quay lại. Hai người còn lại quyết định bỏ về.

Vài ngày sau, hai người cùng đến nhà thăm gã thứ ba và bất ngờ khi thấy toàn thân gã bó bột, tàn tạ trên giường. Gã thều thào:

- Hôm đấy, tao cũng phát hiện ra một cái hang to khủng khiếp lại sâu hút. Tao cũng bắt chước tụi mày rình trước cửa hang.

- Rồi sao nữa? Kịch chiến với con quái thú hả?

- Không. Tao không kiên nhẫn chờ đợi lâu được nên chui vào trong hang xem sao thì bất ngờ nguyên con tàu hỏa từ trong hang chạy ra.
 

Hành động bất ngờ​


Một nữ diễn viên trẻ kể với bạn: "Tối qua, đạo diễn vở kịch tớ đang đóng dám cả gan đến bấm chuông phòng lúc tớ vừa đi nằm".

- Tớ đang chẳng mặc áo xống gì nên chỉ quàng hờ tấm khăn ra mở cửa. Cậu có biết ông ta mang gì đến cho tớ không? Một chuỗi ngọc trai! Tớ bảo: “Không, ông coi tôi là gái làm tiền hay sao. Vì chuyện đã như thế này, tôi không muốn nhìn thấy ông nữa”.

- Thế ông ta bảo sao?

- Chẳng nói gì mà chỉ lẳng lặng tắt đèn đi.
 

Gửi nhầm email


Một cặp vợ chồng Mỹ sinh sống ở Minneapolis quyết định đi đến Floria hưởng thụ những ngày cuối tuần để xua tan mùa đông lạnh lẽo.

Cả hai vợ chồng đều bận bịu với công việc nên họ gặp khó khăn trong việc thu xếp lịch bay. Cuối cùng vì tình cảnh bắt buộc nên chồng phải bay đi Floria vào thứ năm, trước vợ một ngày.

Khi đã hạ cánh và nhận phòng tại khách sạn xong xuôi, chồng lập tức mở máy tính xách tay của mình ra và... gửi email báo cáo tình hình cho vợ biết. Do bất cẩn nên ông đã đánh thiếu một ký tự trên địa chỉ email của người vợ. Ông vẫn gửi ngon lành mà hoàn toàn không biết là đã đánh sai địa chỉ của vợ mình.

Và hậu quả là...

Ở Houston, một bà quả phụ vừa trở về từ đám ma của chồng. Chồng bà là mục sư nhiều năm nên cái chết của ông được xem như là một cuộc trở về thiên đàng, làm người cõi trên. Người vợ sau khi về nhà thì kiểm tra hộp thư của mình vì bà mong đợi những lời hỏi thăm, an ủi từ dòng họ và bạn bè. Khi mở hộp thư bà bất tỉnh nhân sự. Người con trai của bà chạy vào phòng thì thấy bà mẹ nằm trên sàn nhà và trên màn hình là một email nội dung như sau:

Gửi: Vợ yêu dấu của anh.

Từ: Người chồng xa cách của em.

Tựa đề: Anh đến nơi rồi!

Anh vừa tới và đã vào khách sạn ở. Anh thấy mọi thứ đã được chuẩn bị kỹ lưỡng, giờ chỉ chờ ngày mai em đến thôi. Anh mong sớm được gặp em. Hy vọng là chuyến đi của em cũng bình yên vô sự như của anh.

Tái bút: Công nhận ở dưới đây nóng ghê em hén!
 

Gửi nhầm email​


Một cặp vợ chồng Mỹ sinh sống ở Minneapolis quyết định đi đến Floria hưởng thụ những ngày cuối tuần để xua tan mùa đông lạnh lẽo.

Cả hai vợ chồng đều bận bịu với công việc nên họ gặp khó khăn trong việc thu xếp lịch bay. Cuối cùng vì tình cảnh bắt buộc nên chồng phải bay đi Floria vào thứ năm, trước vợ một ngày.

Khi đã hạ cánh và nhận phòng tại khách sạn xong xuôi, chồng lập tức mở máy tính xách tay của mình ra và... gửi email báo cáo tình hình cho vợ biết. Do bất cẩn nên ông đã đánh thiếu một ký tự trên địa chỉ email của người vợ. Ông vẫn gửi ngon lành mà hoàn toàn không biết là đã đánh sai địa chỉ của vợ mình.

Và hậu quả là...

Ở Houston, một bà quả phụ vừa trở về từ đám ma của chồng. Chồng bà là mục sư nhiều năm nên cái chết của ông được xem như là một cuộc trở về thiên đàng, làm người cõi trên. Người vợ sau khi về nhà thì kiểm tra hộp thư của mình vì bà mong đợi những lời hỏi thăm, an ủi từ dòng họ và bạn bè. Khi mở hộp thư bà bất tỉnh nhân sự. Người con trai của bà chạy vào phòng thì thấy bà mẹ nằm trên sàn nhà và trên màn hình là một email nội dung như sau:

Gửi: Vợ yêu dấu của anh.

Từ: Người chồng xa cách của em.

Tựa đề: Anh đến nơi rồi!

Anh vừa tới và đã vào khách sạn ở. Anh thấy mọi thứ đã được chuẩn bị kỹ lưỡng, giờ chỉ chờ ngày mai em đến thôi. Anh mong sớm được gặp em. Hy vọng là chuyến đi của em cũng bình yên vô sự như của anh.

Tái bút: Công nhận ở dưới đây nóng ghê em hén!
 

Trả thù người hớt tóc​


Tại bệnh viện tâm thần trung ương, trong phòng trực của bác sĩ, có một bệnh nhân hối hả chạy vào: "Bác sĩ! Bác sĩ cho em một cây đinh 5 tấc với một cây búa đi"

- Em phải trả thù thằng hớt tóc!

- Tại sao phải trả thù nó?

- Lần nào hớt tóc nó cũng nhấp kéo trúng đầu em chảy máu. Em thù nó lắm.

- Nhưng trả thù bằng cách nào mà dùng búa và đinh?

- Em có cách trả thù này độc lắm, bảo đảm nó hết đường làm ăn luôn.

- Nhưng mà bằng cách nào?

- Em lấy cây đinh 5 tấc đóng vô đầu em rồi ra cho nó hớt tóc, thế nào nó nhấp trúng cũng gẫy kéo nó cho coi.

- !!!!!!
 

Ai vẽ giỏi​


Người thứ nhất nói:

- Cậu biết không, đã có hôm mình vẽ một đồng franc lên vỉa hè. Nó giống đồng franc thật đến nỗi một người ăn mày suýt gãy móng tay khi cố cậy nó ra đấy.

Người kia nói:

- Cũng được đấy. Nhưng cậu biết không, hôm qua tớ đã vẽ một đĩa xúc xích lên trên viên đá lát vỉa hè. Một con chó tưởng thật đã ăn hết nửa viên mới nhận ra không phải là thật.
 

Nhiệm vụ của con dâu​


Bữa tối tại nhà của chú rể, mọi người đang nhiệt liệt đón tiếp nàng dâu mới về.

Cô dâu bắt đầu lên tiếng:

- Mến chào tất cả người nhà thân thương của con, con rất cám ơn mọi người đã đón tiếp con vào gia đình mới một cách nồng nhiệt. Trước hết con xin mọi người hãy an tâm là sự gia nhập của con quyết sẽ không làm thay đổi đời sống và những công việc bình thường hằng ngày của quý vị.

Bố chồng hỏi:

- Ý của con là?

Con dâu trả lời:

- Ý con muốn nói là những người rửa chén nên tiếp tục rửa chén. Những người giặt áo quần cũng xin giữ yên như vậy. Còn ai phụ trách nấu cơm thì xin đừng vì sự có mặt của con mà ngưng nấu cơm. Còn ai lo chuyện quét dọn thì vẫn tiếp tục quét dọn.

Mẹ chồng hỏi:

- Thế thì cô đến đây để làm gì?

Nàng đâu bình tĩnh trả lời:

- Con ấy à? Công việc của con là đến đây làm vui lòng con trai của mẹ!

- !!!!!
 

Mùi sếp trên người thư ký​


Giám đốc cùng nhân viên ghé thăm nhà cô thư ký.

Con chó bécgiê của cô ta ghếch mõm sủa nhân viên mấy tiếng, rồi quay sang vẫy đuôi với sếp. Ông này thắc mắc: - Tôi chưa tới đây lần nào, sao con chó lại vẫy đuôi mừng nhỉ?

Nhân viên trả lời: - Có lẽ nó từng ngửi thấy mùi sếp ở trên người cô thư ký đấy ạ.
 

Announcements

Forum statistics

Threads
434,112
Messages
7,315,326
Members
185,539
Latest member
giaodichnhanh

Most viewed of week

Most discussed of week

Most viewed of week

Most discussed of week

Back
Top Bottom