Chat Vài mẩu truyện vui

DaoDung2008

Banned
Joined
Feb 18, 2014
Messages
5,977
Reactions
1,522
MR
0.472
Chat with me via Yahoo Messenger Follow me on Facebook X.com

Những bài văn bất hủ của học trò​


Thân cây chuối to như cây na và lá to như lá bàng, trong vườn của bà có trồng quả khoai lang, cá vàng chết vì thường xuyên bị bỏ đói...

Đề: Tả cây chuối.

Cách đây hơn một nghìn năm, ông nội em có trồng một cây chuối. Thân cây rất to như cây na, lá to như lá bàng. Em rất yêu cây chuối này.

Đề: Tả bà em.

Bà em rất chăm trồng cây. Trong vườn bà có trồng quả khoai lang.

Đề: Tả cây cổ thụ.

Làng em có một cây tên là cây cổ thụ rất to. Thân cây mập mạp, xù xì, lá xanh biếc, trên cành có những cọng dây rối mù lúc nào cũng xõa rũ rượi xuống đất. Chiều nào chúng em cũng ra gốc cây tỉa cành, bắt sâu, tưới cây cho cây được xanh tốt.

Đề: Tả vật nuôi trong nhà.

Nhà em có nuôi cá vàng, đã chết một số con, giờ còn bốn con. Cá vàng nhà em thường xuyên bị bỏ đói vì mọi người trong nhà quá bận rộn: bà nấu cơm, mẹ giặt quần áo, bố tưới cây, em em thì chơi còn em thì học bài. Em ngầm nghĩ cá vàng nhà em hay chết là vì thường xuyên bị bỏ đói.

Đề: Tả hoa hồng.

Ngày tết mẹ em cắm một lọ hoa hồng rất đẹp. Buổi sáng hoa hồng nở tỏa ra một hương thơm nồng nặc.
 

Con dâu đảm​


Nhà nọ có cô con dâu mới. Hôm đầu tiên, nhà có khách, mẹ chồng bảo cô làm cơm.

Sau bữa ăn, bà hỏi khách:

- Bác thấy các món ăn hôm nay thế nào ạ?

- Ngon, ngon lắm! - Khách gật gù khen - Món này ngon, món này cũng ngon...

Đúng lúc ấy có tiếng gọi của bà chủ quán cơm bình dân ngoài cửa:

- Này cô ơi, hẹn 12 giờ mang đĩa bát ra trả rồi thanh toán tiền thức ăn luôn mà sao không thấy vậy?

Bố mẹ chồng cô giận lắm, thật là mất mặt với khách. Hôm sau, bố chồng bảo cô mua thức ăn nấu cơm trưa, cô hỏi:

- Bố thích ăn món gì ạ?

- Ờ, món gì cũng được. Nhưng để thử tài con, bố muốn con mua thứ gì mà xào cũng được, nấu cũng được, luộc hay rang đều được cả.

Cô con dâu reo lên:

- Vậy thì con mua... cái chảo!!!

Bố chồng ngao ngán:

- Thôi, con mua rau cải nấu canh thịt đi.

Buổi chiều hôm ấy, mẹ đẻ của cô đến chơi. Mẹ chồng cô đón tiếp, trong lúc hàn huyên, bà mẹ chồng nói:

- Trưa nay con dâu tôi nấu món canh cải thịt, tôi ăn mà thấy mát cả cổ họng.

- Thật ạ? - Mẹ cô dâu vui mừng - Lấy chồng rồi có khác. Chứ ngày trước ở nhà nó đoảng lắm bà ạ. Nhưng... tôi tưởng ăn vào mát ruột chứ sao lại mát cổ họng hả bà?

- Chẳng là thế này, thịt mua về dai nhách, nấu lại không kỹ, tôi ăn vào gãy mất hai cái răng cửa, giờ cứ hé miệng thôi là tôi thấy gió lùa mát cả cổ họng bà ạ!
 

Cứ tưởng hỏi mình​


Huy vào nhà vệ sinh công cộng ở siêu thị. Vừa đóng cửa lại thì anh ta nghe thấy một giọng cất lên từ buồng bên cạnh.

- Ê chào, cậu khoẻ không?

Hơi ngạc nhiên, Huy buột miệng trả lời:

- Ờ chào! Mình vẫn thường.

Và cái gã bên kia lại nói tiếp:

- Cậu đang làm gì đấy?

Kiểu câu hỏi quái gì vậy? Thế này thì thật là kỳ cục, Huy ậm ừ:

- Uhmm, thì cũng giống cậu thôi!

- Chút nữa tôi qua bên cậu được không?

Huy thầm nghĩ "đây thật sự là một gã lập dị rồi, mình cần phải nói câu gì đó, lịch sự một tý, để chấm dứt vụ này". Huy trả lời:

- Xin lỗi nhá, hôm nay tôi rất bận, và hôm nay cũng là một ngày rất tệ với tôi!

Đến lúc này thì Huy nghe thấy gã ở buồng bên kia nói một cách sốt ruột:

- Nghe này!!! Tí nữa tớ phone lại cho cậu nhé, có một thằng điên nào đấy ở buồng bên cạnh cứ trả lời tất cả các câu hỏi tớ hỏi cậu. Bye nhé!
 

Bắt lạc đà uống nước​


Hai chàng ngốc nọ định băng qua một sa mạc, không đủ tiền mua ôtô, họ đành mua một con lạc đà.

Người bán lạc đà nói:

- Con này có thể băng qua sa mạc nhưng trước khi đi phải cho nó uống nước đầy bụng.

Hai chàng ngốc dắt lạc đà xuống sông, ấn đầu nó xuống nước nhưng lạc đà không chịu uống. Một người nảy ra cách, bảo người kia:

- Mình làm như cái ống hút vậy, tao ấn đầu nó xuống nước, mày hút vào cái lỗ ở mông nó, nước sẽ lên.

Chàng ngốc kia đồng ý, thế là một người ấn đầu, một người hút mông con lạc đà. Một hồi sau, chàng ngốc ấn đầu hỏi:

- Mày có hút được nước lên không?

Chàng ngốc kia đáp:

- Có lên chút ít, có điều mày đừng ấn đầu nó sâu quá, từ nãy đến giờ tao hút lên chủ yếu là bùn thôi!
 

Mua nhầm hàng vỉa hè​


Đoàn thanh tra đến một trường trung học. Một thanh tra chỉ vào quả địa cầu trong lớp và hỏi một học sinh.

- Hãy cho tôi biết tại sao trục quả cầu này lại nghiêng như thế?

- Dạ, không phải em làm đâu ạ! - một cậu bé dõng dạc đáp.

Ngài thanh tra hỏi một học sinh khác. Em này run run nói:

- Mọi người đều thấy em vừa mới vào lớp mà.

Thanh tra lắc đầu quay sang nhìn thầy giáo. Thầy giáo mặt đầy vẻ biết lỗi:

- Không thể trách các em được ạ. Quả địa cầu này khi mua về đã nghiêng thế rồi.

Thầy hiệu trưởng thấy mặt ngài thanh tra ngày càng khó coi, vội vàng giải thích:

- Nói ra thật xấu hổ, vì kinh phí của nhà trường có hạn nên chúng tôi chỉ có thể mua hàng vỉa hè, không đảm bảo chất lượng.
 

Tuần khuyến mãi cho ngoại tình​


Một linh mục đang sắp được đưa đi cấp cứu. Không muốn bỏ buổi lễ xưng tội, ông gọi một người bạn giáo sĩ đến và nhờ thay thế ông làm công việc này.

Giáo sĩ nói ông ta không biết nói gì nhưng vị linh mục bảo ông sẽ nán lại thêm một chút để chỉ cho ông ta. Buổi lễ xưng tội bắt đầu. Một phụ nữ bước vào và nói:

- Thưa cha, hãy tha thứ cho lỗi lầm của con.

Linh mục hỏi:

- Con đã phạm tội gì?

Người phụ nữ đáp:

- Con đã ngoại tình ạ.

- Bao nhiêu lần?

- Dạ, ba lần.

- Vậy con hãy đọc hai câu sám hối của Hail Mary, bỏ 5 đô la vào thùng và đừng có tái phạm nữa.

Vài phút sau, một người đàn ông tiến vào phòng xưng tội. Ông ta nói:

- Thưa cha, hãy tha thứ cho lỗi lầm của con.

- Con đã làm gì?

- Con đã ngoại tình ạ.

- Bao nhiêu lần?

- Ba lần ạ.

- Đọc hai câu sám hối của Hail Mary, bỏ 5 đô la vào thùng và đừng có tái phạm nữa.

Lúc này, giáo sĩ nói rằng ông ta đã biết phải làm gì và linh mục rời khỏi phòng. Vài phút sau, một phụ nữ khác tiến vào và nói:

- Thưa cha, hãy tha thứ cho lỗi lầm của con.

- Con đã làm gì?

- Con đã ngoại tình, thưa cha.

- Bao nhiêu lần?

- Dạ, một.

- Vậy hãy cứ thêm hai lần nữa. Tuần này là tuần lễ đặc biệt, 5 đô la cho 3 lần.
 

Ai làm việc nấy​


Buổi sáng, cô vợ gọi điện đến cơ quan cho chồng: "Xe máy của em không nổ được. Anh có thể về nhà và sửa cho em được không?"

- Cô nghĩ tôi là ai vậy? Tôi không phải thợ sửa xe máy.

Một lúc sau, cô vợ lại gọi đến:

- Anh có thể về nhà được không? Đầu video nhà mình tự nhiên lại bị hỏng.

- Cô nghĩ tôi là ai? Tôi không phải là thợ chữa tivi, video.

Đến buổi trưa, anh chồng lại nhận được cú điện thoại nữa của cô vợ phàn nàn về cái cửa bị kẹt không khoá được. Và lần này anh ta gào lên:

- Cô nghĩ tôi là ai vậy? Tôi không phải là thợ mộc.

Buổi tối, anh ta đi làm về. Cô vợ kể lại rằng đã nhờ ông hàng xóm chữa giúp tất cả. Anh chồng hỏi:

- Thế sau khi chữa xong ông ta có đòi công sá gì không?

- Ông ta đề nghị rằng hoặc là em nấu cho ông ấy một bữa ăn, hoặc là “chiều” ông ta một tí.

- Thế em đã nấu cho ông ấy ăn món gì? - Anh chồng nhẹ nhàng hỏi.

Lần này thì đến cô vợ tỏ ra giận dữ:

- Anh nghĩ tôi là ai vậy? Tôi không phải là đầu bếp.
 

Món quà tặng mẹ​


Ba người con trai đi xa nhà lập nghiệp và đều thành đạt. Họ bàn với nhau về những món quà mà họ có thể dành tặng cho người mẹ già của mình.

- Anh sẽ xây cho mẹ chúng ta một ngôi nhà lớn - Người con trưởng nói.

- Còn em sẽ gửi cho mẹ một chiếc Mercedes và một tài xế - Người con thứ hai nói.

- Các anh có còn nhớ là mẹ chúng ta thích đọc Kinh thánh như thế nào không. Mà bây giờ mắt mẹ không được tốt lắm. Bởi vậy em sẽ gửi cho mẹ một con vẹt đặc biệt, nó có thể đọc thuộc lòng toàn bộ Thánh kinh. Những người cao tuổi ở nhà thờ đó đã mất mười hai năm để dạy nó. Mẹ chỉ cần nêu tên chương mục là con vẹt sẽ đọc cho mẹ nghe - Người con thứ ba nói.

Sau đó không lâu, người mẹ gửi cho họ những bức thư cảm ơn như sau:

"William, tòa nhà con xây quá rộng. Mẹ chỉ ở mỗi một phòng, nhưng phải lau dọn cả ngôi nhà".

"Arnold, mẹ quá già để đi du lịch. Mẹ gần như ở nhà suốt ngày nên rất hiếm khi mẹ dùng chiếc Mercedes. Gã tài xế đó rất thô lỗ, hắn là một nỗi khổ tâm của mẹ!"

"Nhưng David, con gà đó thì rất ngon".
 

Không nuôi nổi vịt​


Anh nọ nợ anh kia đã lâu rồi mà không trả. Mỗi lần anh kia đòi thì cứ kêu túng, xin khất.

Một hôm, anh kia lại đến đòi, thấy anh nọ đang ngồi ăn cơm, trên mâm có cả con vịt quay còn nóng hổi, mới hỏi:

- Hôm nay ăn sang thế, chắc anh có tiền trả tôi rồi nhỉ?

- Chà! Thật tôi túng quá. Hôm nay cũng chưa trả anh được.

- Thôi đi! Cứ hẹn mãi! Anh có tiền mà không muốn trả, chứ túng thiếu nỗi gì?

- Túng thật mà! Không dám nói dối anh đâu!

- Hừ! Ăn nguyên cả con vịt quay mà còn kêu túng?

- Thì túng đến nỗi một con vịt cũng không nuôi nổi, phải làm thịt, chứ còn túng đến như thế nào nữa!

- !!!!!
 

Xổ số của vợ​


Một bà vợ hay ngoại tình, mỗi lần như vậy bà ta nói với chồng: "Em trúng xổ số nên hôm nay nhà mình ăn tươi".

Ông chồng thừa biết bà vợ mình giả dối. Một hôm về nhà mẹ vợ ăn giỗ, ông chồng đèo bà vợ về. Đến một chỗ lội ông chồng khiêng xe đạp qua, bà vợ định lội qua, nhưng ông chồng ngăn lại. Khi xe đạp được ông khiêng qua, ông ta sang bế vợ qua con suối. Bà vợ rất ngạc nhiên, thắc mắc trong lòng, gần đến nhà bà ta không chịu được nữa mới hỏi:

- Gần 20 năm sống bên nhau, tôi chưa lần nào thấy ông thương tôi như vậy!

Ông chồng hỏi:

- Như vậy là như thế nào?

- Như lúc đi qua chỗ lội nước ấy.

- À anh sợ cái vế xổ số của em bị ướt nên anh bế em qua.

- !!!!!
 

Thư tình tuổi 90​


Anh ngồi bấu tay vào thành giường nhìn ra ngoài trời. Hình như mưa. Mắt anh mấy ngày nay thấy nắng loà nhoà lại tưởng mưa, thấy mưa thì nhìn như đang nắng xuống. Thằng chắt nội nói, mắt cụ nhìn không rõ nữa, cụ đi đâu để cháu dắt. Nó nói thật em nhỉ, nhưng mình cần gì nó dắt, ví thử có em đến ngoài ngõ kia, anh chẳng nhìn thấy rõ mồn một.

Anh vẫn khoẻ. Mỗi ngày các cháu nó cho ăn năm bữa, mỗi bữa một bát cháo đã nát nhừ. Anh chỉ dám viết thư cho em mà không dám gọi điện vì tiếng của anh nói em chỉ có thể nghe như tiếng rừng phi lao xào xạc.

Sáng nào anh cũng đi thể dục, đi từ mép giường ra tới bậc cửa sổ, vị chi là bốn bước. Bốn bước mà đi mất hai giờ, mồ hôi đổ vã ra, sảng khoái ghê!

Nay con cháu đông rồi, anh không phải đánh máy như ngày xửa ngày xưa nữa, các cháu giúp ông. Nhưng khi viết thư cho em, anh phải tự đánh máy lấy. Thư này anh viết từ mùa hè, giữa hè, đến đúng mùa đông thì xong, mỗi ngày anh viết quần quật được hai dòng. Ngày nào viết đến ba dòng thì phải truyền một lọ đạm.

Nhớ cách đây chừng 50 năm em nhỉ, chúng mình chạy ào ào trên bãi biển. Em thì lúc nào cũng hét lên: Thích quá cơ. Còn anh thì chạy theo sau nhìn em, thấy đôi chân em trắng loáng trong ánh chiều hoàng hôn ở bãi biển mà nhớ mãi. Giờ vẫn nhớ đấy. Hôm rồi, nhớ em quá bảo đứa cháu nó đưa ra biển. Đinh nhấc chân bước, định hổn hển nhắc lại lời em nói, thích quá cơ, nhưng suýt nữa người anh đổ chúi xuống vì gió biển thổi.

Nhận được tin em đã hết ốm, đã ăn được mỗi bữa năm thìa cháo bột mà mừng quá. Ăn năm thìa là tốt rồi, ăn nhiều quá không nên em ạ. Anh khoẻ thế này mà chỉ ăn bốn thìa thôi là thấy no căng. Nhớ ngày xửa ngày xưa vẫn thích ăn cơm nguội với nước cá kho. Vừa rồi, tự dưng thèm cơm nguội cá kho, ăn một chút thôi mà miệng anh như ăn phải đá hộc, đau tê tái.

Anh nhắc nhé, nếu ngoài trời có gió là em không được ra ngoài. Hôm qua, mấy đứa cháu bảo ông ơi, ra sân hóng mát, gió nồm mát lắm ông ạ. Theo chân nó vừa ra tới sân, ngọn gió nồm suýt thổi anh bay lên nóc nhà, may có hai thằng cháu giữ chặt.

Sắp tới ngày sinh nhật em nhỉ. Thế là em đã tròn tuổi 80. Hôm đó anh sẽ cố gắng điện thoại. Nhưng anh nói trước, nếu em nghe tiếng xào xào tức là anh nói rằng em đấy hả. Khi nghe tiếng thùm thùm tức là anh đang chúc em sinh nhật vui vẻ. Đến khi nghe tiếng phù phù nhiều lần là anh đang hôn em.

Nhớ hồi ấy, anh đưa hai tay lên nhấc bổng em quay mấy vòng giữa trời, em cười rất to. Giờ anh nhìn lại đôi tay mình, hình như tay ai, nhìn rất tội. Hôm qua anh cố nhấc con búp bê bé tý lên cao mà nghe tiếng xương cốt kêu răng rắc, sợ quá nên thôi.

Em ngủ ngon không?

Anh chợp mắt từ chập tối. đến khoảng 9 giờ là dậy, ngồi, nhìn ra trời đêm. Mấy đứa cháu nói ông ngủ ít quá. Anh bảo, thì đến khi ông ra đi, xuống đất, ông ngủ cả ngày lo gì.

Thỉnh thoảng, anh vẫn mở máy tính, xem lại mấy bài viết trên blog hồi ấy, thấy rất vui. Chắc giờ mấy ông, mấy bà blogger cũng không còn mấy ai nữa, lâu chẳng thấy ai vào blog nữa. Lũ cháu hỏi, ông ơi, blog là gì. Chúng nó bây giờ chẳng có blog. Ngồi bô đi ị mà vẫn có màn hình máy tính ở miệng bô, thích thật. Thời buổi giờ hiện đại quá, mình chẳng biết gì. Nhà anh, có cái máy giặt, con cháu nó đi làm, điều khiển từ xa, điều khiển cả rôbốt. Anh ngồi, rôbốt nó đến, nó cởi áo anh ra, nó gội đầu cho anh, tắm táp, rồi còn mang áo quần đi giặt. Lũ trẻ bây giờ yêu nhau cũng nhờ rôbốt làm hộ. Máy chữ không cần đánh, muốn viết gì, chỉ cần đọc là máy tính tự gõ chữ. Nhưng tiếng anh phì phèo quá nên máy chữ nó đánh sai hết cả. Ai đời anh viết, em ơi, anh nhớ em lắm nhưng vì miệng anh móm mém phì phò nên máy nó nghe không rõ, nó đánh thành: Phem phơi, phanh phớ phem phắm. Thế mới bực!

Anh không muốn gọi em là bà. Cứ gọi nhau bằng anh, bằng em thế nghe ngọt ngào. Hai ngày nữa anh tròn 90 tuổi. Anh đợi thư em.

Mà nếu không gửi được thư thì bảo rôbốt nó mang thư đến cho anh em nhé.

Anh dừng bút.

Thắng chắt nội đang mang chén cháo bột đến để cho anh ăn.

Chúc em ngủ ngon nhé. Nhớ đừng ra gió.
 

Chọn vợ cho con​


- Con à, bố đã chọn cho con người vợ tương lai.

- Không, con chỉ lấy người mình yêu thôi

- Nhưng vợ con là con gái của Bill Gates.

- À nếu vậy thì khác...

Ông bố đi gặp ngài tổng thống Bush:

- Con trai tôi muốn làm bộ trưởng quốc phòng.

- Ông điên rồi, con trai ông là cái quái gì cơ chứ.

- Nó là con rể của Bill Gates.

- À nếu vậy thì khác...

Rồi ông bố đến gặp ngài Bill Gates:

- Con trai tôi muốn lấy con gái ngài làm vợ.

- Con gái ta chỉ lấy những kẻ xứng tầm thôi.

- Con trai tôi là bộ trưởng bộ quốc phòng đấy.

- À nếu vậy thì khác...
 

Bài diễn văn bốc mùi​


Trước đợt bầu cử diễn ra, vị chính khách nọ quyết định tới vận động tại một khu vực bảo tồn nhằm kiếm phiếu của thổ dân địa phương.

Dân chúng tập trung để nghe diễn văn của chính trị gia. Nhà chính khách càng thuyết trình càng hăng và đám đông cũng trở nên phấn khích theo. Cuối cùng, ông hứa:

- Tôi sẽ mang lại những cơ hội giáo dục tốt hơn cho dân bản xứ!

Đám đông náo nhiệt hẳn lên, đồng thanh hô lớn:

- Hoya! Hoya!

Chính trị gia không hiểu về ý nghĩa của thổ ngữ địa phương nhưng được khích lệ bởi sự nhiệt tình của dân chúng, ông tiếp:

- Tôi hứa sẽ sửa đổi luật đánh bạc để cho phép mở sòng bạc trong khu bảo tồn!

- Hoya! Hoya! - Đám đông gào lên và nhảy nhót uỳnh uỵch.

- Tôi hứa sẽ tiến hành nhiều cải cách xã hội và mang lại nhiều cơ hội việc làm cho người bản xứ!

- Hoya! Hoya! – Đám thổ dân hú lên như hóa dại.

Sau bài diễn văn, nhà chính khách đi tham quan khu bảo tồn và thấy một đàn bò lớn. Từng lớn lên tại nông trại và hiểu biết chút ít về gia súc, chính trị gia tỏ vẻ quan tâm và đề nghị tù trưởng cho phép ông lại gần đàn bò để quan sát được rõ hơn.

- Được thôi! - Tù trưởng đáp. - Nhưng cẩn thận kẻo giẫm phải Hoya của chúng, thối lắm!

- !!!!!
 

Không tìm thấy buồng vệ sinh​


Nữ tiếp viên hàng không đang ở trong buồng nhỏ phía đuôi máy bay chuẩn bị các khay ăn trưa, thì một phụ nữ trẻ xinh đẹp đến và hỏi: "Cô làm ơn chỉ cho tôi biết buồng vệ sinh nữ ở đâu?"

- Thưa cô - Cô tiếp viên cười và nói - Bên phải đầu đằng kia máy bay, phía trước ấy.

Người phụ nữ đã đi quá xa. Cô ta đi dọc lối đi giữa hai hàng ghế tới phần đầu của máy bay, mở cửa buồng ra và thấy trước mặt mình cơ trưởng chuyến bay cùng các trợ lý. Tất cả họ đều bận rộn với công việc của mình không nhìn thấy cô. Cô bỏ ra đóng cửa lại và trở lại chỗ cô tiếp viên. Cô tiếp viên hỏi:

- Thưa cô, cô không tìm thấy buồng đó ư?

- Có chứ - Cô ta nói - Nhưng lại có bốn người đàn ông đang ngồi ở buồng vệ sinh nữ xem ti vi.
 

Hợp lý và hợp pháp​


Sau khi thi trượt, anh sinh viên tìm gặp giảng viên để chất vấn.

- Em muốn hỏi thầy một câu. Nếu thầy cho em được câu trả lời chính xác, em sẽ chấp nhận điểm của mình. Nếu thầy không biết câu trả lời, em muốn thầy cho em điểm A.

- Câu hỏi là gì?

- Cái gì hợp pháp nhưng không hợp lý, hợp lý nhưng lại không hợp pháp, và chẳng hợp lý cũng như hợp pháp?

Suy đi nghĩ lại mà giáo sư vẫn không tìm được câu trả lời, vì thế phải đổi điểm A cho sinh viên như đã thỏa thuận.

Sau đó, giáo sư gọi cậu sinh viên giỏi nhất lớp lên và hỏi đúng câu hỏi đó.

Ngay lập tức cậu ta đáp:

- Thưa thầy! Thầy đã 63 tuổi rồi và cưới một người phụ nữ 19 tuổi, điều này hợp pháp nhưng không hợp lý. Vợ thầy có một người tình mới 25 tuổi, điều này hợp lý nhưng không hợp pháp. Sự thực là thầy vừa cho bồ của vợ thầy điểm A, mặc dù lẽ ra anh này phải bị đánh trượt, như vậy là chẳng hợp pháp cũng chẳng hợp lý gì cả.
 

Nhà vệ sinh trong suốt​


Một phụ nữ trẻ người Anh quyết định sang Đức để du lịch dài ngày trong mùa hè nên trước đó cô đi tiền trạm để thực hiện hợp đồng thuê nhà.

Sau nhiều ngày tìm kiếm, cô phát hiện ra ngôi nhà xinh xắn của ông mục sư và quyết định ký hợp đồng thuê nhà với ông.

Sau khi trở về nước Anh để chuẩn bị, cô chợt nhớ là ngôi nhà của vị mục sư hình như không có phòng vệ sinh. Cô quyết định gửi e-mail cho ông mục sư để hỏi lại.

Nội dung bức thư như sau:

"Thưa mục sư, tôi là người phụ nữ đã ký hợp đồng thuê nhà của ông. Tôi rất ưng ý về ngôi nhà, tuy nhiên tôi nhớ không nhầm thì ngôi nhà đó bị thiếu W.C (Nhà vệ sinh). Tôi cần ông xác nhận điều này có đúng hay không? Kính chào ông!".

Mục sư hồi âm lại cho nữ du khách:

"Thưa quý khách, tôi rất hân hạnh báo cho cô biết W.C cô cần tìm ở cách xa ngôi nhà cho thuê xấp xỉ 12 km. Đây là điều bất tiện đối với những ai có nhu cầu đến thường xuyên. Tuy nhiên khi đi đến nơi ấy, cô có thể mang theo món ăn điểm tâm. Cô có thể di chuyển bằng xe đạp, xe hơi, hay đi bộ cũng được nếu đủ sức khỏe và thời gian. Nhưng tốt hơn hết là cô nên đi đúng giờ để có chỗ ngồi và không làm phiền người khác.

Nơi đây có máy điều hòa không khí, rất dễ chịu. Trẻ em có thể ngồi cùng cha mẹ chúng, và mọi người có thể hát đồng ca. Khi bước vào cửa, cô sẽ được phát một tờ giấy. Những người đến trễ có thể sử dụng chung giấy của người bên cạnh. Khi ra về, các tờ giấy đó phải được trả lại để phân phát cho những lần sau.

Nơi đây có đặt máy khuếch đại âm thanh để người ta có thể nghe rõ những âm thanh bên trong. Thêm nữa, xung quanh còn có cửa kính đặc biệt để có thể nhìn rõ những người bên trong ở mọi tư thế.

Tôi hy vọng đã giải thích rõ mọi điều thắc mắc của cô. Kính chào cô và chúc một kỳ nghỉ tốt đẹp!”.

Hóa ra khi nhận được bức thư, ông mục sư không hiểu chữ viết tắt "W.C" trong tiếng Anh là gì và nghĩ rằng nữ du khách người Anh muốn hỏi đến ngôi nhà thờ mang tên Wolls-Chapels gần đó.
 

Không nên vội vàng​


Đôi uyên ương nọ quyết định sẽ thuê một phòng hạng sang tại một khách sạn cao tầng cho đêm tân hôn.

Khi đến trước quầy lễ tân, anh chồng hồ hởi nói:

- Chúng tôi đến nhận phòng. Tôi đã đặt một phòng tân hôn tại tầng 35.

- Vâng! Đây là chìa khóa phòng - Cô lễ tân vừa nói vừa đưa chìa khóa cho người vợ - Chúc anh chị một đêm hạnh phúc!

Anh chồng chưa kịp đợi hết câu đã bế thốc cô vợ mới cưới trên tay một cách rất sành điệu và đi về phía thang máy. Cô dâu mới cũng tỏ ra ngất ngây vì hạnh phúc.

Nhưng thang máy đông người chờ quá, anh chồng trẻ bế vợ chạy cầu thang bộ. Khi thang máy đi đến tầng 15, cô vợ chợt nói:

- Anh yêu này! Em có điều cần nói với anh...

- Kìa em! - Anh chồng âu yếm - Đừng nói gì hết, hãy ôm hôn anh đi!

Anh chồng vẫn bế vợ tiếp tục cất bước đi từng tầng. Khi lên đến tầng 25, cô vợ lại nói:

- Anh yêu ơi! Em phải nói điều này với anh thôi!

- Đừng thế em! Mọi chuyện với anh lúc này đều vô nghĩa. Chỉ cần em hãy ôm anh thôi - Chú rể vừa nói vừa ghì chặt cô dâu vào vòng tay khao khát.

Cuối cùng, dù bước chân của anh chồng đã chao đảo thì cũng lên tầng 35. Hai người tới trước cửa phòng. Anh chồng thều thào:

- Em yêu, đưa chìa khóa phòng cho anh nào!

- Đó chính là điều hồi nãy em muốn nói với anh đấy! Lúc ở dưới quầy lễ tân anh bế em nhanh quá nên em chưa kịp cầm chìa khóa phòng.

- !!!!!!
 

Trí thông minh của phụ nữ​


Một phụ nữ đang lái xe trên đường thì bị cảnh sát chặn lại. Anh ta yêu cầu cô xuất trình bằng lái xe vì đã chạy xe quá tốc độ.

Cô gái đáp:

- Thưa ông cảnh sát, tôi không có bằng lái. Người ta đã tịch thu nó trong lần thứ tư tôi bị bắt quả tang lái xe trong tình trạng say rượu.

Viên cảnh sát nghiêm mặt:

- Việc này nghiêm trọng đây, hãy cho tôi xem đăng ký xe!

Cô gái trả lời:

- Tôi không có giấy đăng ký xe vì đây không phải là xe của tôi. Tôi chôm nó từ garage của ông chủ sau khi giết chết ông ấy. Xác ông ta vẫn trong cốp xe đây này!

Viên cảnh sát choáng váng lùi lại, đặt tay lên báng súng và dùng bộ đàm gọi tiếp viện. Khi lực lượng hỗ trợ có mặt, cảnh sát trưởng tiến đến gần cô gái, súng lăm lăm trong tay, yêu cầu cô rời xe. Cô gái vui vẻ tuân lệnh. Cảnh sát trưởng hỏi:

- Thưa cô, viên sĩ quan này nói rằng cô thông báo có xác chết trong cốp xe. Xin vui lòng mở nó ra.

Cô gái mở cốp xe, giả bộ ngạc nhiên khi thấy nó trống rỗng. Cảnh sát trưởng cũng ngạc nhiên không kém, hỏi tiếp.

- Đề nghị xuất trình bằng lái xe và giấy đăng ký xe!

Cô gái mở ví và đưa cả hai loại giấy cho ông ta. Cảnh sát trưởng xuống giọng:

- Mong cô thứ lỗi, tôi không biết nói gì bây giờ. Viên sĩ quan ở đằng kia nói với tôi rằng cô không có bằng lái, không có giấy đăng ký xe và trong cốp xe chứa một xác chết.

Cô gái mỉm cười, nhún vai:

- Chắc anh ta cũng bảo với ông rằng tôi lái xe quá tốc độ, phải không?
 

Lấy bóng theo đường tiêu hóa​


Sau khi cắt tóc xong, anh chàng nói với người chủ cửa hiệu: "Anh cạo râu cho tôi luôn đi, nhưng phải thật nhẵn đấy nhé!"

- Được thôi. Chỉ cần anh ngậm quả bóng bàn này vào miệng, phùng má lên để tôi có thể thực hiện những đường cạo nghệ thuật và chính xác.

Quả bóng bàn khiến cho việc cạo râu trở nên dễ dàng hơn nhiều. Giữa chừng, anh chàng bắt chuyện:

- Nhưng mà này, quả bóng nhỏ thế, nhỡ đâu tôi nuốt mất thì biết làm sao?

Người chủ quán mỉm cười trả lời:

- Thì ngày mai anh lại mang nó đến trả cho tôi như những khách hàng trước đây vẫn làm thôi mà!

- !!!!!
 

Bài học đáng giá​


Trên chuyến xe buýt đông hành khách vào giờ cao điểm, thằng bé khoảng mười hai tuổi ngồi thoải mái bên cửa sổ nhìn xem phong cảnh thay đổi và giả đò như không nhìn thấy các cụ đứng gần đó.

Một quý ông thanh lịch nói với thằng bé:

- Nếu bác cho cháu mười đô la, cháu sẽ đứng dậy và nhường cho bác chỗ của cháu chứ?

- Chắc chắn rồi! - Thằng bé nói không chút ngập ngừng.

Ông lấy tiền ra khỏi ví và đưa cho thằng bé. Thằng bé cầm tiền và đứng lên liền. Ông nói với một bà nhiều tuổi đang đứng cạnh:

- Xin mời bà ngồi ghế này!

Bà ta đỏ mặt đáp lại:

- Cảm ơn ông nhiều, nhưng tôi không thể nào lại ngồi vào cái chỗ mà ông phải trả nhiều tiền như thế!

Ông ta nói ngay:

- Thưa bà, xin bà đừng bận tâm về chuyện đó. Bà thấy đấy, tôi là một giáo viên già có kinh nghiệm. Nếu như tôi có cho thằng bé một ít tiền thì cũng chỉ để dạy cho nó một bài học. Chẳng có gì tốn kém đâu bà ơi!

Bà ta ngồi xuống và nói với thằng bé:

- Này Bob, cháu đã cảm ơn quý ông đây về món tiền ông cho cháu chưa?
 

Announcements

Today's birthdays

Forum statistics

Threads
434,172
Messages
7,316,530
Members
185,609
Latest member
watan

Most viewed of week

Most viewed of week

Back
Top Bottom